Chữ tình anh đành quên sao, tình yêu đã phai sao người. Nỗi lòng ai hiểu dùm tôi, lời yêu chót lưỡi đầu môi. Một thời bên nhau ta chung, đôi đắp xây duyên tình. Chiều nhớ thương ai hay bóng chiều phai vì ai thương nhớ. Sao đợi chờ ai mà khi mờ khi tỏ, em đợi chờ ai mà con nước chiều nay như khắc khoải… bao… điều.
Chiếc áo bà ba trên dòng sông thăm thẳm. Thấp thoáng con xuồng bé nhỏ mong manh. Nón lá đội nghiêng tóc dài con nước đổ. Hậu Giang ơi em vẫn đẹp ngàn đời. Hỡi cô mặc áo bà ba trông dáng thướt tha chèo xuồng qua sông Mỹ Thuận. Hãy ghé vào đây cho tôi nhìn rõ mặt xem có phải người yêu xưa đã cùng tôi biển hẹn… non… thề.
Khi kết giao tình thân, tôi hiểu anh chân tình. Không sống cho riêng mình vì gia đình khó khăn quặn vai. Vững tin bước qua đường dài không màng đắng cay sầu đau. Tiếng nhạc lời ca đã xuôi khiến chúng ta từ hai kẻ lạ xa trở thành đôi bạn. Nhung gấm giàu sang như con nước ngoài sông khi đầy khi cạn nhưng tình bạn thiêng liêng luôn tha thiết chan hòa.
Tại anh đó nên duyên mình dở dang, em nào mộng mơ quyền quý cao sang. Anh không mơ ước cao sang em chẳng mộng mơ quyền quý. Sao ai khiến xui chi cho hồ tan keo rã, cho vắng cho xa đôi đường đôi ngã ôm ấp niềm riêng thương nhớ… khôn… cùng. Khi xưa anh không nói nên đâu ngờ, để rồi anh trách em hững hờ, để rồi em trách anh ơ thờ.
Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi, nhắc lại câu chuyện buồn. Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu, nơi kỷ niệm êm ái. Kỷ niệm ngày xanh em còn nhớ hay không với nét chữ âm thầm với hồn thơ dại cũ. Tình của ngày xưa đã phôi pha trong trí nhớ, nhưng mộng của ngày xưa muôn thửa chẳng… phai… nhòa. Có những lần hoàng hôn rớt trên vai, bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài.
Nhớ mùa chôm chôm trước, mùa chôm chôm kỷ niệm, biết bao nhiêu nồng thắm. Trên chuyến sang ngang qua đò Mỹ Thuận, em mời anh mua sao anh lẳng lặng nhìn mặt nước phù sa gờn gợn chảy… xuôi... dòng. Mong cho mai sau, đời ta luôn có nhau, như những ngày mới gặp nhau.
Anh ở đầu sông, em cuối sông Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Xa nhau đã chín ba mùa lúa Chưa ngày gặp lại nhớ mênh mông. Nghe tiếng bìm bịp kêu nhìn theo con nước chảy, chín nhớ mười mong đầu sông cuối bãi những dòng thơ gởi lại bến ân… tình.
Chiều về chơi vơi, nội ơi con nhớ, Cánh võng đong đưa, nhớ lời thiết tha ầu ơ, Nắng hay mưa, lưng còng tóc trắng sớm trưa nhọc nhằn. Chiều nay nơi bến sông âm thầm, bao niềm thương nhớ - trào dâng, tha thiết bâng khuâng.
Ốc đắng buồn ai, mà sao khóc thương một mình. Ốc đắng chờ ai, sao ra bến đợi ngó mong. Mà bò dọc bò ngang, bởi ai đành tâm phũ phàng. Ốc đắng lỡ làng, lỡ làng gãy nhịp cầu yêu. Không bước vào yêu đâu mang nhiều khổ lụy. Ai bảo tình yêu là nhạc là thơ là hoa là bướm, đã bay xa hoa tàn héo úa trách ai đây hay buồn ai đây khóc làm chi đã lỡ mối… duyên… đầu.
Trăng ánh trăng khuya dần, thức trắng canh thâu mai làm cô dâu. Người ta chắc chắn là thương, đêm ngày chăm sóc lo nhiều hơn anh. Còn buồn sầu chi anh, hết đêm nay đôi mình cách xa. Ngày mai đây em sang cầu, trăng thu sầu bên cầu hẹn ước. Trời làm, hai đứa xa rời nhau, Thương làm sao, tóc xanh phai màu năm tháng, gả em ở bên ai rồi.
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Em là người vợ mà anh hết dạ yêu thương. Chưa lần lớn tiếng, hay nặng nhẹ vì em. Tôi đâu dám trách chi ai bởi số mình nghèo nên đành chấp nhận. Em cứ vui đi nơi phồn hoa phố thị có ánh đèn hoa muôn màu rực rỡ soi bước chân em cô gái... quê... mùa.
Bao ngày làm cánh chim phiêu bồng. Dòng sông thơ ấu trong tim vẫn còn xanh trong. Đã mấy năm qua sống cảnh tha hương nơi phương trời xa lạ. Con vẫn thầm thương về nơi mái lá có bóng mẹ quê héo hắt... mong... chờ.
Anh đã bao đêm bao ngày mong ước. Ta sống bên nhau trong hạnh phúc êm đềm. Em ơi tháng bảy mưa ngâu có cầu ô thướt trên dải ngân hà Chức Nữ hội ngộ Ngưu Lang sau một năm dài xa vắng. Oán than kêu gào biết cùng ai. Oanh hỡi Oanh ơi từ bấy lâu nay sống cảnh đơn côi ăn mày khốn khổ một chén cơm thừa chia sẻ cho con đêm nằm không chiếu lấy trăng làm đèn
A Khắc Thiên Kiều, A Khắc Thiên Kiều! Không! Yêu nhau không bao giờ có tội. Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim. Phải... Anh đã điên vì mười mấy năm nay anh muốn nói yêu em mà chưa một lần dám nói. Để đến hôm nay thì không còn gì nữa cả khi em dẫm chân lên bôi xóa một... thiên... đường.
Những chuyến tàu đêm rời khỏi sân ga rồi khuất dần trong bóng tối, bỏ lại nơi đây một người ngồi mong đợi hố mắt thâm sâu như mang nặng mối u... hoài
Ngăn cách này ngàn thu vương sầu. Mai này vắng xa thương nhớ không nhòa. Thương kẻ đi xa lòng nặng mang bao niềm đau. Bà ơi tôi sẽ ra đi để đưa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã. Rồi có chiều nào dừng chân nơi quán lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây hoài niệm kẻ đăng trình.
Ai mua trăng tôi bán trăng cho, trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ. Tôi đã ra đi, đi về đất Chúa. trọn đời xin giã biệt nàng thơ. Ai mua trăng mà người định đem đi bán. Người định bán bao nhiêu một ánh... trăng... vàng.
Anh Trí ơi kể từ nay anh không còn sợ cô... đơn. Bên anh, em trọn đời săn sóc đau thương. Buồn vui năm tháng, anh sẽ tìm thấy ở bên em. Anh sẽ về lại Quy Nhơn mà làm thơ ca tụng trăng vàng.
Bảo Xuyên ơi! Đêm nay giữa canh trường cô liêu. Ta gối đầu trên đá thèm giấc mơ yêu. Nếu biết ngày nay phải nát ruột chia xa thì xưa kia đừng bao giờ mình gặp gỡ. Chén rượu ngày xưa không ngọt ngào tình nghĩa thì chung rượu ngày nay đâu cay đắng nỗi thương sầu.