Chúc mừng Tân Chuông Vàng Vọng Cổ 2023
Thương nhau cau bổ làm đôi miếng. Một lá trầu xanh thắm nợ duyên. Anh hứa với em khi mình nên duyên nợ, thì một lá trầu xanh cũng nên vợ nên... chồng. Hoa thu rụng, rơi đầy bên bờ sông lạnh. Em đếm bao lá rụng, một ngày thu buồn hiu quạnh
Từ nay thôi đành duyên mình lỡ đôi Dù vương vấn mãi cũng thế mà thôi Khi xưa thầm nói yêu nhau Không, anh nào oán trách chi em phận gái má hồng mười hai bến nước, bến đục hay trong duyên tình may rủi, phận đẹp duyên ưa gấm nhung trải bước hay lạc nẻo truân chuyên cho tơi tả kiếp… hoa… sầu.
Người chiến sĩ Công An suốt đời phấn đấu hy sinh vì độc lập, nên các anh đã thấm… nhuần. Lời dạy Bác Hồ kính yêu. Thi đua yêu nước, thương dân. Nhiệm vụ khó khăn luôn hoàn thành.
Lúc đất nước còn gót giày quân xâm lược, Bác Hồ xót xa trước cảnh nhân dân ta bị tù đày, áp bức Bến Nhà Rồng năm xưa, Bác lên tàu ra đi tìm đường cứu nước. Với đôi bàn tay cần cù sáng tạo, với tài trí cao minh, Bác đã tìm ra lẽ sống cho… muôn… người.
Thắp nén hương tưởng niệm, tôi thành tâm kính dâng. Một nén nhang trầm, hương khói lặng thầm. Người đi về cõi xa xăm, dường như trở lại sống cùng quê hương theo tháng năm. Dường như em, theo hương khói quay về. Bao nhiêu kỷ niệm trào dâng theo bóng em. Chợt nghe tiếng chèo khua trên dòng sông Cái Lớn. Con nước lớn ròng trôi xuôi theo từng ngọn sóng, chạnh nhớ về em người con gái… anh…hùng.
Chuyến xe chiều đưa tôi về chợ huyện, Giữa khoảng trời mây trắng nhẹ nhàng trôi. Chim hợp đàn rủ nhau bay về tổ. Lòng lâng lâng niềm thương cảm. Xuồng ai êm trôi trên dòng kinh nhỏ, tôi xin quá giang qua bờ doi Đập Đá. Xa cách bao năm chưa có dịp… quay… về.
Rạch Giá vào xuân tưng bừng sức sống. Gió rì rào mai trẩy lá vàng bông. Hương xuân ngào ngạt sắc xuân hồng, Dòng Sông Kiên dịu hiền êm êm chảy. Về lại Kiên Giang qua từng nẻo đường xưa yêu dấu, nhớ tô bún cá Hàm Nghi thêm cái bánh xèo nơi góc chợ, thương quá quê hương ngọt thắm… bao… tình.
Đêm chơi vơi, nghe tiếng mưa buồn rơi rơi. Từng giọt sầu buông lơi, như khóc than đưa tiễn một người, sẽ đi xa giã biệt cuộc đời. Cha ơi con quỳ bên cha nghẹn ngào rưng rưng ngấn lệ. Sao cha chỉ nhìn con mấp máy đôi môi mà không thốt… nên… lời.
Nuốt lệ làm vui nhìn chiếc xe hoa. Anh ơi thôi đành dang dở tình ta. Còn đâu câu nói ban đầu, tình đôi ta khó phai màu, bây giờ tại sao đành ôm khổ đau. Dù muốn dù không dù lòng em có rộn rã mừng vui hay âm thầm đau khổ, thì mai đây cũng tưng bừng pháo nổ vang dậy lời vui một chuyến xe hoa đưa em về bến lạ… theo… chồng.
Hôm nay về quê hương, nhớ lại chuỗi ngày mến thương, sau nhiều năm cách xa ruộng vườn. Trở lại quê hương sau bao năm dài vắng xa nhung nhớ. Gợi lại trong tim biết bao kỷ niệm từ câu hát đưa nôi của người mẹ… quê… nghèo.
Tôi đã yêu anh từ muôn kiếp nào Cho dẫu mai sau đời nhiều bể dâu. Biết rằng chẳng được gần nhau Đừng đem cay đắng cho nhau Cho cung đàn lỡ nhịp thương đau. Nếu biết rằng mình chẳng được gần nhau thì buổi đầu đừng gặp gỡ. Nếu biết rằng yêu là dang dở thì xưa kia đừng lưu luyến chỉ… thêm… sầu.
Mấy cánh mai vàng gởi gió xuân Đường xa đã mỏi gót phong trần Bâng khuâng dạo bản đàn năm cũ Một chút ân tình gởi cố nhân. Đêm gặp nhau nơi bến nước năm xưa khi trăng khuya bắt đầu ngả bóng. Bến Tầm Dương một đêm sương lạnh rượu Hoàng Hoa nhắp cạn dưới… khoang… đò.
Trước sân nhà ai có một dậu… hoa vàng. Và ánh mắt thơ ngây. Em dịu dàng thoăn thoắt đôi tay Tôi mê say nhìn tóc mượt bay dài. Từ buổi ấy quen nhau bên dậu hoa vàng nở rộ, sớm sớm chiều chiều trong xóm chài bé nhỏ đôi bóng tung tăng như sóng gió... giao… kề.
Hò ơi… Chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm, công tôi cực lắm, chẻ lác nhuộm màu. Ghe chiếu Cà Mau vẫn cặm sào trên kinh Ngã Bảy. Đây ngõ cầu tre, kia đường lên xóm rẫy sao khách hỏi người mua chẳng thấy… ai… chào.
Ngày nào trên sân khấu, bao nhiêu người đến từng lời khen bao tiếng chào. Người rằng em trọn duyên, như hoa hàm tiếu làm biết bao người khát vọng. Qua những tiếng cung thương khi cánh màn nhung nơi hí trường hé mở. Em đã từng gieo đau thương nức nở giữa… muôn… người.
Phú Quốc vào xuân nồng nàn hương sắc Ánh nắng vàng ấm áp cõi lòng ta Hương xuân lan tỏa khắp muôn nhà Bao cảnh đẹp làm lòng ta ngây ngất. Mùa xuân đến mang theo biết bao sự nôn nao chờ đợi. Đảo Ngọc vào xuân mai vàng khoe sắc thắm, vui biết bao khi xuân đến với… muôn… nhà.
Xuân đã về sao lòng tôi trống trải. Hoa mai vàng khoe sắc đón chào xuân. Ngọn gió chiều cứ nhẹ thổi bâng khuâng, làm thấm lạnh cõi lòng người xa xứ. Tôi trở về quê sau bao ngày dài xa cách, ngọn gió đông ơi xin đừng làm lòng tôi thêm tê tái khi bước chân xưa về thăm lại mái… gia… đình.
Nhìn về phương ấy Hòn Tre, khen ai khéo vẽ nên hòn đảo xanh. Nhìn xa tựa một bức tranh, lẫn trong sương sớm như thành phố xa. Chuyến tàu sáng nay rẽ sóng vượt trùng dương đưa tôi về xứ biển. Thăm lại sự đổi thay của hải đảo… năm… nào.
Nắng hạ đi, mây trôi lang thang cho hạ buồn, coi khói đốt đồng để ngậm ngùi, chim nhớ lá rừng. Mẹ ơi con muốn làm một áng mây trôi về chốn quê xưa có khung trời kỷ niệm. Một đêm đông nơi quê người xứ lạ giữa cánh khuya buốt lạnh gió… đông… về. Trên bãi cát vàng phai chiều nào tôi đứng nhìn bóng hải âu chập chờn trên sóng biển. Tôi mơ về nẻo vườn xưa với bốn bề gió lộng sao chỉ thấy xa xa mờ mịt bóng… con… tàu.
Đêm nay thu sang cùng heo may, Đêm nay sương lam mờ chân mây, Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng, Như nhớ thương ai chùng tơ lòng, Ai oán thương ai đêm đêm sầu lẻ bóng, như ngàn thu cô phụ đứng… mong… chồng.
Bài này đã có sẵn trên Lời Vọng Cổ: