Kể tiếp đi anh chuyện đánh tàu bằng ghe biển,
của quê anh vùng sông nước em yêu.
Anh ơi, ngày xưa thật xưa núi hứa với rừng nuôi cây thành cổ thụ. Rồi giặt mỹ đến pháo bầy bơm thảm cạo sạch màu sanh cho núi đứng cô đơn nên núi buồn núi giận, núi hóa thành những chàng trai phù đổng... phi... thường.
Hồng ơi ! em mang theo chiếc lồng chim sơn xanh sơn đỏ.
Đôi má em hây hây như ánh mặt trời lên sau mái nhà tranh nho nhỏ đọng... sương... mờ.
Bổng nghe bước chân của ai đi nhẹ nhàng trên cỏ,
khi quay lại nhìn sau lưng thì đó là em Hồng,
mới sáng sớm em đi đâu?
Em ơi ai chẳng có ước mơ ai không mong chờ hạnh phúc.
Nhưng tay trắng đôi tay phận anh nghèo côi cút sợ mang tiếng trèo cao rồi ôm tủi nhục… riêng… mình.
Anh ơi mình có xa lạ gì đâu sao mỗi cứ mỗi bận gặp nhau là anh cứ giữ chừng khoảng cách.
Hay tại em đây làm phiền anh cuốc đất nên mới chào hỏi qua loa như gặp khách... bên... đường.
Tiếng trống sang canh,
báo hiệu giờ bình minh.
Con thuyền lướt sóng ra khơi,
là tình ta chia cách đôi nơi.
Người ơi từ đây mình phải xa nhau đất Việt trời Ngô đành phải chia ly con tạo lá lai sắp bày chi ngang trái.
Khiến cho yến oanh đôi đường đôi ngã Kẻ ở đầu sông người nơi cuối bãi, nước mắt trông theo nghìn trùng quan tái, gọi cố nhân ơi, cố nhân ơi tình của đôi ta đã cách biệt… đôi… đường.
Lời Vọng Cổ: Anh Kiệt ⁄
Tân Nhạc: Thanh Sơn
Nghe nói Cà Mau xa lắm,
ở cuối cùng bản đồ Việt Nam.
Nắng vàng lấp lánh trên sông soi bóng hàng dừa nghiêng mình trên bến vắng.
Em ngồi xõa tóc bên hiên làm xao xuyến bâng khuâng khi mở cánh... thư... hồng.
Lâu lắm xa rồi mình lại gặp nhau.
Hai đứa không còn ngày vui hôm nao.
Tình đã ly tan, thì thôi mỗi kẻ mỗi nơi, mỗi người một ngã.
Chuyện tình năm cũ thôi hãy quên đi còn nhắc làm chi cho thêm buồn thêm khổ thêm nhớ thêm thương sầu hận… thêm… dài.
Đôi tay anh chai sần vì lo đám cưới ngày mai
Buồn thao thức cả đêm nhìn anh em xót trong tim.
Chín nhớ mười mong tát cạn biển Đông, đồng lòng xây ước mộng.
Sưởi ấm đêm đông tâm hồn giá lạnh kề cận bên anh người con gái… quê… nghèo.
Anh sẽ không nói tiếng xa nhau để hai tâm hồn thêm đau khổ.
Người yêu ơi dù trải qua bao lần sóng gió, xin vẫn yêu mãi ngàn năm em gái nhỏ… hôm… nào.
Năm tháng qua nhanh giấc mộng tình xanh đã bao lần tan vỡ.
Bao tiếng yêu thương rơi dài theo nỗi nhớ mà anh vẫn còn say trong cơn gió... phiêu... bồng.
Thấp thỏm thâu đêm mong trời mau sáng,
tới bên nong tằm sắc thêm dâu mới, bước vội ra sân nhìn trăng xế… sau… hè.
Hôm qua em đi Chùa Hương,
hoa cỏ còn đọng hơi sương,
cùng thầy me,
em vấn đầu soi gương.
Lời Vọng Cổ: Song Nguyễn ⁄
Tân Nhạc: Trương Minh Nhật, Quách Beem
Cho con gánh mẹ một lần,
cả đời mẹ đã tảo tần gánh con.
Mẹ ơi mẹ đã gánh con suốt tuổi ấu thơ cho đến ngày khôn lớn.
Sau bao năm con đi biền biệt nay trở về đây nghe lòng khắc khoải Khi nhìn mắt mẹ… vui… cười.
Cho con gánh cả đôi vai,
thân cò lặn lội sớm mai vai gầy.
Đêm thức thâu đêm,
mẹ may chiếc áo cho con.
Áo nào sờn vai,
lời ru theo tháng năm dài.
Áo mẹ sờn vai chai sạn cả đôi tay theo tháng năm dài đêm ngồi khâu áo.
Bên mái tranh xiu ngọt ngào kỷ niệm lũy trúc bờ tre khói bếp... lam... chiều
Lời Vọng Cổ: Anh Kiệt ⁄
Tân Nhạc: Trương Quang Tuấn
Mảnh trăng non thao thức giữa trời khuya
Xóm nhỏ ven sông than thở gió Thu về
Đàn ai kêu tích tịch tình tang
Trăn trở năm canh em nhớ thương chàng.
Đàn ai kêu khúc nhặt khúc khoan giữa đêm trường cô tịch.
Như oán như than khóc bạc tình lang cách trở… đôi… đàng
Biết bao kỷ niệm chúng mình bên nhau
Cớ sao em lại vội vàng quên mau
Còn đâu câu ước hẹn ban đầu
Giờ đây như nước chảy qua cầu
Bậu ơi sao Bậu nỡ đành?
Để bao mơ ước tan tành theo mây?
Sông Quê nước chảy vơi đầy,
Trời cao ghen ghét.
Hò Hơ Trời cao ghen ghét đoạ đày biệt ly?
Tôi không còn thương nhớ người yêu
Từ em cô dâu sính lễ qua cầu
Nỡ quên kỷ niệm ngày thơ ấu
Trò chơi cưới hỏi đầy yêu dấu
Tôi chú rể em làm cô dâu.
Đây tấm hình hai đứa,
ta chụp hồi lúc mới quen.
Sao lắm mơ nhiều mộng,
cảnh biển chiều đẹp quá đi thôi,
nụ hôn đầu tê buốt bờ môi.
Mình trả cho nhau ánh mắt bờ môi nụ cười duyên dáng.
Trả cả trái tim hòa cùng nhịp thở và những nụ hôn nồng cháy buổi... ban... đầu.
Tôi trở về thăm em,
sau tháng năm miệt mài xứ xa.
Hỡi, hỡi cô lái đò sao đành lòng quên,
bỏ sông bỏ đò, bỏ người tình xưa.
Bước đi theo chồng,
để dòng sông não nề lắng trôi,
để tình tôi lỡ làng ước mơ.
Thấy anh vất vả ngày đêm em cũng buồn trong dạ.
Nguyện cùng ai kết tóc se duyên, dù áo có rách vai hay bạc màu sương gió, rm quyết không phai hai chữ... tâm... đồng.
Chỉ có tình thương mới thật dạ bền lòng.
Gian khổ bao ngày anh không than vãn,
Tháng đợi năm chờ hạnh phúc sẽ nhân đôi.
Anh ơi đô thành
Ở đây em sống không quen
Đưa nhau lên tàu
Về quê em thấy vui hơn.
Về đây mình cưới nhau luôn
Về đây mình sống vui hơn
Về đây mình có nhau luôn
Chẳng bao giờ buồn.
Em sẽ theo anh về lại quê hương thăm ruộng lúa bờ mương, thăm cội nguồn yêu dấu.
Tìm lại cánh diều xưa chở ước mơ ngày thơ ấu có tiếng mẹ ầu ơ ru giấc buổi... trưa... nồng.
Nếu biết trước chia ly thì ta đừng hò hẹn.
Hẹn hò chi để giờ đây mình phải chịu... chia... lìa.
Quyến luyến làm chi trong giây phút sau cùng.
Bởi anh nghèo hai bàn tay trắng,
Nên suốt một đời phải chịu mà thôi.