Lời Vọng Cổ: Thế Châu ⁄
Tân Nhạc: Giao Tiên
Từ nay thôi đành duyên mình lỡ đôi
Dù vương vấn mãi cũng thế mà thôi
Khi xưa thầm nói yêu nhau
Không, anh nào oán trách chi em phận gái má hồng mười hai bến nước, bến đục hay trong duyên tình may rủi, phận đẹp duyên ưa gấm nhung trải bước hay lạc nẻo truân chuyên cho tơi tả kiếp… hoa… sầu.
Người chiến sĩ Công An suốt đời phấn đấu hy sinh vì độc lập,
nên các anh đã thấm… nhuần.
Lời dạy Bác Hồ kính yêu.
Thi đua yêu nước, thương dân.
Nhiệm vụ khó khăn luôn hoàn thành.
Lúc đất nước còn gót giày quân xâm lược,
Bác Hồ xót xa trước cảnh nhân dân ta bị tù đày, áp bức
Bến Nhà Rồng năm xưa, Bác lên tàu ra đi tìm đường cứu nước.
Với đôi bàn tay cần cù sáng tạo, với tài trí cao minh, Bác đã tìm ra lẽ sống cho… muôn… người.
Thắp nén hương tưởng niệm,
tôi thành tâm kính dâng.
Một nén nhang trầm,
hương khói lặng thầm.
Người đi về cõi xa xăm,
dường như trở lại sống cùng quê hương theo tháng năm.
Dường như em,
theo hương khói quay về.
Bao nhiêu kỷ niệm trào dâng theo bóng em.
Chợt nghe tiếng chèo khua trên dòng sông Cái Lớn.
Con nước lớn ròng trôi xuôi theo từng ngọn sóng, chạnh nhớ về em người con gái… anh…hùng.
Chuyến xe chiều đưa tôi về chợ huyện,
Giữa khoảng trời mây trắng nhẹ nhàng trôi.
Chim hợp đàn rủ nhau bay về tổ.
Lòng lâng lâng niềm thương cảm.
Xuồng ai êm trôi trên dòng kinh nhỏ, tôi xin quá giang qua bờ doi Đập Đá.
Xa cách bao năm chưa có dịp… quay… về.
Rạch Giá vào xuân tưng bừng sức sống.
Gió rì rào mai trẩy lá vàng bông.
Hương xuân ngào ngạt sắc xuân hồng,
Dòng Sông Kiên dịu hiền êm êm chảy.
Về lại Kiên Giang qua từng nẻo đường xưa yêu dấu,
nhớ tô bún cá Hàm Nghi thêm cái bánh xèo nơi góc chợ, thương quá quê hương ngọt thắm… bao… tình.
Đêm chơi vơi,
nghe tiếng mưa buồn rơi rơi.
Từng giọt sầu buông lơi,
như khóc than đưa tiễn một người,
sẽ đi xa giã biệt cuộc đời.
Cha ơi con quỳ bên cha nghẹn ngào rưng rưng ngấn lệ.
Sao cha chỉ nhìn con mấp máy đôi môi mà không thốt… nên… lời.
Hôm nay về quê hương,
nhớ lại chuỗi ngày mến thương,
sau nhiều năm cách xa ruộng vườn.
Trở lại quê hương sau bao năm dài vắng xa nhung nhớ.
Gợi lại trong tim biết bao kỷ niệm từ câu hát đưa nôi của người mẹ… quê…
nghèo.
Tôi đã yêu anh từ muôn kiếp nào
Cho dẫu mai sau đời nhiều bể dâu.
Biết rằng chẳng được gần nhau
Đừng đem cay đắng cho nhau
Cho cung đàn lỡ nhịp thương đau.
Nếu biết rằng mình chẳng được gần nhau thì buổi đầu đừng gặp gỡ.
Nếu biết rằng yêu là dang dở thì xưa kia đừng lưu luyến chỉ… thêm… sầu.
Hò ơi…
Chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm,
công tôi cực lắm, chẻ lác nhuộm màu.
Ghe chiếu Cà Mau vẫn cặm sào trên kinh Ngã Bảy.
Đây ngõ cầu tre, kia đường lên xóm rẫy sao khách hỏi người mua chẳng thấy… ai… chào.
Phú Quốc vào xuân nồng nàn hương sắc
Ánh nắng vàng ấm áp cõi lòng ta
Hương xuân lan tỏa khắp muôn nhà
Bao cảnh đẹp làm lòng ta ngây ngất.
Mùa xuân đến mang theo biết bao sự nôn nao chờ đợi.
Đảo Ngọc vào xuân mai vàng khoe sắc thắm, vui biết bao khi xuân đến với… muôn… nhà.
Xuân đã về sao lòng tôi trống trải.
Hoa mai vàng khoe sắc đón chào xuân.
Ngọn gió chiều cứ nhẹ thổi bâng khuâng,
làm thấm lạnh cõi lòng người xa xứ.
Tôi trở về quê sau bao ngày dài xa cách,
ngọn gió đông ơi xin đừng làm lòng tôi thêm tê tái khi bước chân xưa về thăm lại mái… gia… đình.
Nhìn về phương ấy Hòn Tre,
khen ai khéo vẽ nên hòn đảo xanh.
Nhìn xa tựa một bức tranh,
lẫn trong sương sớm như thành phố xa.
Chuyến tàu sáng nay rẽ sóng vượt trùng dương đưa tôi về xứ biển.
Thăm lại sự đổi thay của hải đảo… năm… nào.
Đêm nay thu sang cùng heo may,
Đêm nay sương lam mờ chân mây,
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng,
Như nhớ thương ai chùng tơ lòng,
Ai oán thương ai đêm đêm sầu lẻ bóng,
như ngàn thu cô phụ đứng… mong… chồng.
Anh có còn yêu em nữa không,
anh nói đi đừng nên dối lòng.
Dù lời vĩnh quyết chia phôi,
mộng tình đã nát tan rồi,
nuối tiếc thêm đắng cay sầu nhớ.
Anh biết trả lời sau trước giờ ly biệt.
Giây phút bên nhau hãy dành làm kỷ niệm để ngàn năm vẫn nhớ… thương… hoài.
Gió lên lay động,
hoa bằng lăng thướt tha.
Hoa diễm kiều, hoa mặn mà.
Màu hoa tươi thắm lắm hoa ơi.
Cũng như câu chuyện tình ta ngát hương.
Con rạch Cái Thia chảy về Tắc Cậu.
Con sáo qua sông con sáo đậu… hiên... nhà.
Anh ở nơi nào, có còn mùa xuân không anh?
Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở thì thầm.
Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố.
Gió ở trên non, gió cuốn mây về.
Từ độ em rời bỏ phố thị phồn hoa trở về cố hương nơi phương trời dịu vợi.
Gác trọ mình anh âm thầm chờ đợi lắng tiếng mưa rơi mà nghe tê tái… tim.. hồng.
Lặng nhìn chiều thu lòng nhớ thương ai.
Gió đưa man mác gợi những u sầu.
Đường xưa nghe lá thu rơi.
Chiều nay ra đứng nơi đây.
Gió lạnh lòng mang nỗi nhớ.
Thu này là đã mấy mùa thu vàng rơi lá đổ.
Con đã mang theo gió chiều thương nhớ những mùa qua chưa trở lại quê nhà
Mẹ ơi! Sao mẹ nỡ bỏ chúng con ra đi không một lời từ biệt,
trong khi mái nhà mình đang êm ấm,
thì bỗng nghe tiếng sét… ngang tai.
Ở nơi phương trời xa con vẫn ngày đêm nhớ thương bóng hình mẹ.
Cho đến hôm nay bầu trời kia nhỏ lệ khi hay tin mẹ đã… qua… đời.
Con tìm về nơi đây,
nơi tháng năm êm đềm tuổi ấu thơ.
Hàng cau vẫn như đón chờ,
khóm trúc già với vườn cây ao cá.
Ơi mái tranh xưa nay tôi trở về đây sao mà thân thương quá.
Mái tóc cha yêu đã bạc màu theo năm tháng tần tảo gian lao nuôi các con thơ khôn lớn… nên… người.
Con khắc ghi vào tim,
bao nghĩa ơn sinh thành.
Như thái sơn cao ngời,
cho con tựa bóng cha ơi.
Dẫu đi khắp nẻo đường đời,
con nào kể hết công cha.