Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng.
Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ.
Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng.
Em ơi! Tháng bảy mưa ngâu có cầu ô thướt trên dải ngân hà
Chức Nữ hội ngộ Ngưu Lang sau một năm dài xa... vắng.
Còn anh nhớ em chỉ bằng giấc mộng
Không! Yêu nhau không bao giờ có tội.
Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim.
Bà ơi tôi sẽ ra đi để đưa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã. Rồi có chiều nào dừng chân nơi quán lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây...
Những chuyến tàu đêm rời khỏi sân ga
rồi khuất dần trong bóng tối,
bỏ lại nơi đây một người ngồi mong đợi
hố mắt thâm sâu như mang nặng mối u... hoài
Một vầng trăng ai xẻ làm đôi.
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường.
Nhớ chuyện xưa ớ ... ờ ... ơ.
Chuyện tình tan vỡ ly tan.
Biết trách ai đây gieo cảnh đắng cay bao tháng ngày đeo đẳng.
Hoài niệm xa xưa mượn men sầu làm bạn, mượn khúc tương tư trút cạn khối u... hoài.
Nếu biết ngày nay phải nát ruột chia xa thì xưa kia đừng bao giờ mình gặp gỡ. Chén rượu ngày xưa không ngọt ngào tình nghĩa thì chung rượu ngày nay...
Hàn Mạc Tử... Ba tiếng đó như trận bảo kinh hoàng vừa thổi qua biển cát.
Chỉ đem thêm khô khan vào lòng sa mạc.
Để làm tiêu tan sụp đổ những thành quá
Vâng đó là nỗi thầm lặng xót xa mà tôi không bao giờ hờn trách,
vậy thì xin Lý Hồng Miên đừng vội trách tôi là một kẻ vô tình.