Gió sương buốt lạnh, cho lòng thương nhớ ai. Nhặt nỗi ưu sầu, thương nhớ tận cùng. Khắc khoải canh khuya khi tiếng quốc kêu đêm lạc đàn lẻ bạn. Vẫn còn đây như mới hôm nào mình như cánh phượng song loan giữa đêm vắng... canh… tàn.
Gió sương buốt lạnh, cho lòng thương nhớ ai. Nhặt nỗi ưu sầu, thương nhớ tận cùng. Khắc khoải canh khuya khi tiếng quốc kêu đêm lạc đàn lẻ bạn. Vẫn còn đây như mới hôm nào mình như cánh phượng song loan giữa đêm vắng... canh… tàn.
Khi vừa lớn lên, tôi đã vội yêu một người. Nên chưa hiểu đời, cuộc đời bạc trắng như vôi. Anh ơi! Khi dòng nhật ký đầy trang là lúc chúng ta không còn gần nhau nữa. Một người ra đi một người ở lại ôm ấp niềm đau thương nhớ… riêng… mình.
Gác lạnh về khuya cơn gió lùa, trăng gầy nghiêng bóng cài song thưa, Nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt, lá vàng nhẹ nhẹ đưa tưởng như bước lê hè phố. Anh ơi áo cưới đã may thiệp hồng đã gửi. Đừng nhớ đến em để buồn dâng diệu vợi đừng nhắc tên em cho thêm tội mảnh… trăng… gầy.
Hát nữa đi em, lỡ ngày kia sông cạn đá mòn. Hát nữa đi em, cuộc tình ta chưa hết đoạn đường. Hát nữa đi em dẫu mai kia đá mòn sông cạn. Dù kỷ niệm ngày xưa cứ trôi dần theo năm tháng, nhưng đôi ta vẫn bên nhau vui trọn phút… giây… này.
Hát nữa đi anh, lỡ ngày kia sông cạn đá mòn. Hát nữa đi anh, cuộc tình ta chưa hết đoạn đường. Hát nữa đi anh bài ca nào mà anh yêu mến nhất. Hát nữa đi anh buông hồn trong tiếng nhạc đừng để thời gian làm phai nhạt những… ân… tình.
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em, anh nghe tình yêu nhắc nhở êm đềm. Nhớ từng nụ cười ánh mắt, nhớ lời ngọt ngào âu yếm, tóc em thơm giấc ngủ dịu hiền. Thao thức trọn đêm nhớ người yêu dấu. Nhớ mắt em trông, nhớ môi em thắm, nhớ tóc em xanh, nhớ má… em… hồng.
Cha ơi những bài học cha dạy dỗ, Lẽ sống ở đời đối xử thế nhân. Những bài học hay cha tích lũy cả đời, rất cần thiết trên đường đời rộng lớn. Cha ơi những lời cha dạy dỗ năm xưa đến bây giờ con vẫn còn ghi nhớ. Cha dạy cho con rất nhiều bài học để mai sau con áp dụng… với… đời.
Xuân, Hạ, Thu, Đông, bốn mùa cây thay lá. Mùa Thu này lã chã lá vàng rơi. Ta nhớ lại thuở xa… xưa. Kiên Lương ơi, nét đẹp của núi đá hòa quyện vào biển xanh làm lòng tôi xao xuyến. Hòn Phụ Tử vẫn rêu xanh theo cùng năm tháng che chở cho con vượt qua sóng gió… muôn… trùng.
Con về đây về quê hương Ba Hòn thăm Mẹ Hoa mai vàng khoe sắc đón chào xuân Ngọn gió chiều cứ nhẹ thổi bâng khuâng Con nhớ Mẹ người Mẹ anh hùng có bảy người con liệt sĩ.
Tiền ơi mi không phải là tất cả, nhưng mọi chuyện khởi nguồn cũng bởi do mi. Cũng vì mi mà tan nát cửa nhà, anh em chẳng được vui vì tiền bạc. Tiền ơi mi là ai mà con người phải đổ xô nhau đi tìm mi mà xâu mà xé. Vì mi mà sinh ra biết bao nhiêu lễ nghĩa rồi cũng do mi mà tan nát cả… gia… đình.
Chuyến tàu sáng nay đưa tôi về đất mẹ Sóng biển rì rào hay sóng của lòng tôi Xa cách bao năm trong dạ bùi ngùi Giờ trở lại lòng dâng niềm thương cảm. Đã mấy năm qua lo gìn giữ Trường Sa nay mới trở về quê cũ. Lời mẹ ru xưa có còn vang trong gió, chuyến phà xưa có còn đưa khách… sang… bờ.
Xuân đã về khắp chốn, mai, lan, đào khoe sắc hương. Bao tháng năm chờ đợi, ngày về thăm lại cố hương, cho lòng vơi bớt nhớ thương. Tôi đã vượt qua những miền quê yêu dấu. Về thăm đất mẹ quê tôi từng ngày đổi mới, cuộc sống nâng lên hạnh phúc… dâng…tràn.
Sáng nay ánh bình minh vừa ló dạng Những tia nắng vàng lấp lánh đảo xanh Chim trên cành cất tiếng hót véo von Giọt sương đêm tan dần trong nắng ấm.
Tôi lại về đây giữa chiều xuân biên giới Ánh nắng vàng tỏa hương sắc buông lơi Lòng bâng khuâng bao cảm xúc tuyệt vời Bao mơ mộng trong lòng người xao xuyến. Tôi lại về ngang Giang Thành giữa chiều xuân biên giới. Rừng sim trôi tím màu vời vợi, mây hoàng hôn tím cả… chân… trời.
Về Cần Thơ, miền quê sông nước. Ánh mắt em xanh, mây chiều vấn vương lòng anh. Đến quê em, lòng xao xuyến nhớ nhung bồi hồi. Đã mười năm qua tôi mới quay trở lại Cần Thơ yêu mến. Bao cảnh vật đổi thay làm lòng tôi xao xuyến yêu biết bao nhiêu sông nước… quê… mình.
Anh trở về đây mùa hè rực nắng, từng giọt vàng rơi nhuộm sắc vùng biên. Mùa hè năm nay anh theo em về thăm Giang Thành Dạ Cổ. Trời biên giới xanh tươi màu lá mới nắng cuối xuân rơi nhè nhẹ… bên… thềm.
Phụ nữ thuở xưa chịu nhiều áp bức. Kiếp đói nghèo chị phải ở đợ cho Hội Đồng Thanh. Rồi Cách Mạng Tháng Tám thành công. Chị đi theo Đảng và trở thành du kích
Ngày xưa Trương Chi sống cô đơn, lênh đênh với con đò giữa dòng sông sâu. Thưa tiểu thơ, tôi là kẻ đêm đêm trỗi khúc tiêu buồn trên sông lạnh, lòng chỉ muốn gửi nỗi niềm riêng cho áng mây xa, cho vầng trăng sáng không ngờ khúc nhạc kia vọng đến cung son khiến cho tiểu thơ buồn thảm, dập đầu xin ơn trên tha thứ tội… vô… tình.
Đuốc lồ ô bập bùng trên ánh lửa. Sóc Bom Bo rộn tiếng chày khua. Bồng con ra võng để đong đưa. Giã gạo ban đêm vì ngày bận làm mùa. Bóng ai thấp thoáng dưới trăng có phải anh giải phóng quân về thăm xóm nhỏ. Để nhớ lại ngày nào sóc Bom Bo còn mịt mờ trong khói lửa người Bom Bo sống giữa… căm… hờn.
Giờ thì đành chia tay, ai nỡ gieo cảnh tình đắng cay. Người ta sắp đi theo chồng, tôi ở lại tháng ngày quạnh quẽ. Hứa hứa chi cho nhiều thật nhiều rồi quên, gãy đôi nhịp cầu chia lìa đôi lứa. Nếu xưa không hẹn bây giờ đâu khổ sầu đớn đau