Từ nay xa cách khó mong có ngày gặp lại. Cẩm Giang nàng hỡi sao trời chia cách đôi ta. Cẩm Giang ơi cho dù mặt đất này sụp đổ tan hoang và vầng dương kia tắt lịm đi giữa dòng đời giông bão nhưng tình cảm đôi ta vẫn trọn đời chung thủy
Hồ Quảng là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Hồ Quảng
Từ nay xa cách khó mong có ngày gặp lại. Cẩm Giang nàng hỡi sao trời chia cách đôi ta. Cẩm Giang ơi cho dù mặt đất này sụp đổ tan hoang và vầng dương kia tắt lịm đi giữa dòng đời giông bão nhưng tình cảm đôi ta vẫn trọn đời chung thủy
Quân Vương ơi suối tiển oanh đưa cho vừa câu thiên ly hận, thiếp trải niềm đau qua mấy tiếng tơ... đồng. Vách quế từ đây mưa gió lạnh cung hoàng.
Son ơi còn đâu, gãy đôi nhịp cầu. Gãy đôi (á a) nhịp cầu. Nàng Son có biết, tan nát tim anh. Các người ơi hãy dừng kiệu hoa lại cho ta tạ từ người yêu để rồi chia biệt. Pháo vu quy đưa tiễn ta đi thì tại sao có binh sĩ bao vây quân hầu giăng bít lối, kìa người yêu ta đang đứng nép mình chờ đợi Hồng ơi xin hiểu cho Son vì chữ hiểu chung mà phải mang tiếng phụ nhau
Tiếng trống sang canh, báo hiệu giờ bình minh. Con thuyền lướt sóng ra khơi, là tình ta chia cách đôi nơi. Người ơi từ đây mình phải xa nhau đất Việt trời Ngô đành phải chia ly con tạo lá lai sắp bày chi ngang trái. Khiến cho yến oanh đôi đường đôi ngã Kẻ ở đầu sông người nơi cuối bãi, nước mắt trông theo nghìn trùng quan tái, gọi cố nhân ơi, cố nhân ơi tình của đôi ta đã cách biệt… đôi… đường.
iếc rẻ làm gì mạng sống Phụng Cơ để ước mơ chôn vùi trong vực thẳm. Nẻo đào sanh Kim Lân tách dặm bảo toàn giọt máu tiên vương, khôi phục lại... cơ...
Quan san mờ lối chân bước Thương thánh quân đêm ngày phải sầu đau. Thân hoa phải phong sương quan hà, liều thân tách Hớn sang Hồ. Hoàng Thiên ơi Sao ông khéo bày chi nghịch cảnh, mật ngọt hương yêu Chiêu Quân chưa nếm đủ mà vị đắng chia ly sao lại quá đong đầy.
Đôi tay anh chai sần vì lo đám cưới ngày mai Buồn thao thức cả đêm nhìn anh em xót trong tim. Chín nhớ mười mong tát cạn biển Đông, đồng lòng xây ước mộng. Sưởi ấm đêm đông tâm hồn giá lạnh kề cận bên anh người con gái… quê… nghèo.
Nàng ơi, giờ đây nói không thành câu. Đành chia xa, Bách Hoa ơi lệ trào nghẹn lòng. Hỡi ơi cao dày, đoạn đành phân ly, sầu vương ai oán.