Lời Bài Hát Chiều Cuối Tuần Tân Cổ
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
Nam:
Em ơi, tôi lên đường phố cũ tìm em chiều hẹn hò.
Cho nhau niềm vui cuối tuần, vì hơn mấy lần.
Vắng em trời kinh đô nghe xao xuyến bước cô đơn.
Nữ:
Ai quên ai, Khi bàn tay trót nằm trong bàn tay rồi.
Nam:
Em ơi, dù hai chúng mình, mộng xưa khó thành.
Biết nhau chiều hôm nay, xin nhớ mãi về sau... này.
Vọng Cổ (Câu 1)
Nữ:
Tơ liễu sầu ai mà trước gió bay bay theo mớ tóc mây của người trinh nữ.
Em chờ lâu sao anh chẳng đến để cho lòng Em buồn như bóng liễu rũ tơ... sầu.
Em đứng trầm ngâm trông lá rụng bên cầu.
Một tuần nữa thêm là một lần lỗi hẹn,
Anh để bạn tình chờ đợi bởi vì đâu.
Lá me buồn rơi theo trận gió đầu thu,
chiều bơ vơ sầu lại càng sầu.
Bước ngập ngừng qua lối cũ đường xưa,
bóng nhỏ ngại ngùng trên thềm rêu lá đổ.
Vọng Cổ (Câu 2)
Nam:
Một buổi chờ mong dài bằng thế kỷ,
dòng lệ từ đâu chảy xuống đọng mi buồn.
Chiếc lá vàng thu hiu hắt rụng trên đường,
từng bước lẽ loi giữa một chiều hoang lạnh.
Khi bốn phương trời tắt lịm nắng hoàng hôn,
tiếng giày khua như đếm nhịp thời gian,
lệ ràn rụa hoen bờ môi mắt biếc.
Phố cũ thênh thang sao dạ sầu da diết,
thu đến bao giờ xào xạc lá vàng bay.
Tân Nhạc
Nam:
Ghi vào đời hình bóng một người.
Đôi lúc chân quen giầy khua lối nhỏ.
Tâm tư bâng khuâng nghe chiều biệt ly.
Theo khuất nẽo người đi.
Nữ:
Khi tôi đưa chân ggười tôi mến tạm xa biệt kinh thành.
Mong sao đừng quên mỗi lần, chiều qua cuối tuần.
Có tôi về trong Anh, Khi phố cũ vừa lên đèn.
Vọng Cổ (Câu 5)
Nam:
Em như cô lái đò ngồi ngắm nước tràng giang mãi mãi đi không bao giờ trở lại.
Cũng như người bạn tình chung nay đã sang ngang để bến đợi sông... chờ.
Nước mắt đơn côi nhỏ xuống tự bao giờ.
cầm chiếc khăn tay thấm dòng dư lệ,
chiều cuối tuần sao trống trải bơ vơ.
Thôi rồi tàn một giấc mơ,
Hôm xưa hò hẹn bây giờ lìa nhau.
Cuộc tình như giấc chiêm bao,
Nỗi sầu duyên kiếp nỗi đau phận mình.
Vọng Cổ (Câu 6)
Nữ:
Anh đi rồi như lá thu xa rừng thẳm,
như còn đò bỏ bến ngược trường Giang.
Có bao giờ nhớ tiếng hát môi em,
hay kỹ niệm cũ chôn vùi vào trong dĩ vãng.
Chiều cuối tuần vẫn bơ vơ mình em đứng,
mõi mắt mong chờ môi thắm lạt màu son.
Mớ tóc em bay tời bời theo bóng liễu,
liễu bâng khuâng mái tóc cũng vương sầu.
Nam:
Anh đứng trên cầu như dòng nước trôi xuôi
như lời hưa hẹn trôi theo sóng nước.
Tơ duyên then tủi cho mình
Bởi quá chân tình nên suốt kiếp bơ vơ./.