Lời Bài Hát Chiều Xuân Biên Giới Vọng Cổ
Lời bài hát đã được kiểm duyệt
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
Tôi lại về đây giữa chiều xuân biên giới
Ánh nắng vàng tỏa hương sắc buông lơi
Lòng bâng khuâng bao cảm xúc tuyệt vời
Bao mơ mộng trong lòng người xao xuyến.
Vọng Cổ (Câu 1)
Tôi lại về ngang Giang Thành giữa chiều xuân biên giới.
Rừng sim trôi tím màu vời vợi, mây hoàng hôn tím cả… chân… trời.
Hoa bâng khuâng như muốn nói thay lời.
Gió gợn rưng rưng trên từng mộ chí,
nhắc tên từng người lính trẻ biên cương.
Các anh đang nằm đâu giữa nghĩa trang buồn,
những người lính biên phòng Phú Mỹ.
Tà Phọt, Tà Phô, Rạch Cát thân thương,
Mãi còn lưu bóng hình người con đất nước.
Vọng Cổ (Câu 2)
Chiến đấu hiên ngang với quân thù xâm lược,
Ghi đậm tên anh, trang sử hào hùng.
Ánh dương xóa tan đêm tối mịt mùng.
Ngăn quân giặc thù bảo vệ từng tấc đất,
bám trụ kiên cường trận địa tím hoa sim.
Mảnh đất Giang Thành suốt mười lăm ngày đêm,
các anh gian lao, bền gan chiến đấu.
Bốn mươi anh em quyết một lòng nung nấu,
vì đồng đội quên mình, chẳng ngại hy sinh.
Nói Lối
Anh mơ ước những nụ cười phơi phới
Như màu sim tím đẹp giữa quê nhà
Khói lam chiều yên ả giữa ngàn xa
Tỏa hương thơm ngát trời biên giới.
Lý Cái Mơn
Chiều dần buông, hoàng hôn sắc thắm.
Biên giới xa xôi, mây chiều vấn vương lòng tôi,
nơi biên cương ngàn sim tím xuyến xao lòng người.
Mùa xuân sang, dâng tràn ước mơ,
nghe thiết tha tình quê,
ơi Giang Thành đẹp mãi bản tình ca.
**VC5
Phú Mỹ ơi, những chiều vàng hoàng hôn rơi ngập lối.
Tím rừng sim, tím màu mong đợi, tím ước mơ, tím cả bước… chân… về.
Giữa rừng sim vọng son sắt lời thề.
Bốn mươi cánh tay giương cao quyết giữ đồn Phú Mỹ,
giữ Giang Thành đồi núi biên cương.
Hôm nay về thăm bốn mươi nấm mộ thân thương,
nấm mộ nào cũng tràn hương tỏa khói.
Còn đây những bó nhang thay lời muốn nói
Nghi ngút tỏa hương bay trong gió chiều tà.
Vọng Cổ (Câu 6)
Các anh linh thiêng xin hưởng với trời xa,
chứng giám tấm lòng của người viếng mộ.
Ơi, tên đất, tên người mai sau còn nhớ,
Phú Mỹ, Giang Thành, Rạch Cát mông mênh.
Sim tím chiều về nhẹ bước chân anh,
“Nghe tím cả chiều hoang biền biệt”.
Người con Kiên Giang hy sinh oanh liệt,
sáng mãi tên anh người lính biên phòng.
Non sông rạng rỡ cờ hồng,
các anh sống mãi muôn lòng nhớ thương.
Giang Thành chiều giữa màn sương,
giữa rừng sim tím mây vương dạt dào./.
Chú thích:
Từ ngày 01/05/1978 đến 16/05/1978 tại đồn biên phòng Phú Mỹ (Giang Thành), 4 tiểu đoàn Pôn Pốt đã tấn công lấn chiếm và sát hại 40 chiến sĩ biên phòng Kiên Giang.