Lời Bài Hát Một Thuở Yêu Nhau Vọng Cổ
Lời bài hát đã được kiểm duyệt
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
(Lối vào Sương Chiều)
Mười mấy năm dài vẫn còn nhớ trong anh.
Những kỷ niệm yêu nhau của thời xuân trẻ.
Sương Chiều
Và em mến anh gia cảnh cô đơn nhưng nghị lực rất phi thường.
Nên còn phân vân
Không dám ngỏ lời
Người em thương mến
Dưới đôi mắt thân thương
Ai bảo rằng tình mình xa nhau.
Người anh yêu
Đậm đà câu nghĩa nhân
Dãi dầu gió sương
Chỉ mong đẹp lòng người thương
Bao lo âu
Những ước mơ
Hướng đến cho đời bằng niềm vui mới
Nhìn ánh mắt ai rạng ngời
Nhìn nụ cười đắm say.
Rồi mai đây
Hạnh phúc tràn đầy
Vùng đất mới kết tinh bao sức sống.
Không chỉ ước mơ
Dâng trọn cho người anh yêu.
Vọng Cổ (Câu 1)
Thấy anh vất vả ngày đêm em cũng buồn trong dạ.
Nguyện cùng ai kết tóc se duyên, dù áo có rách vai hay bạc màu sương gió, rm quyết không phai hai chữ... tâm... đồng.
Chỉ có tình thương mới thật dạ bền lòng.
Gian khổ bao ngày anh không than vãn,
Tháng đợi năm chờ hạnh phúc sẽ nhân đôi.
Mùa đông này ta sẽ gần nhau,
Bỏ xa những lạc hậu của thời phong kiến.
Đã hy sinh cả cuộc đời mình,
Bỏ lại tuổi xuân lòng còn nhiều mơ ước.
Vọng Cổ (Câu 2)
Nhưng định mệnh trớ trêu sắp bày nghịch cảnh
Muốn được bên nhau sớm tối đi về.
Anh nào trách em sao vội quên câu thề.
Vẫn hẩm hiu một mình chiếc bóng,
Tủi phận nghèo nào mơ ước viễn vông.
Đời anh như con nước xuôi dòng,
Cứ lênh đênh giữa mênh mông biển cả.
Nếu biết duyên chúng mình rồi chia hai ngã,
Thì nay đâu ngậm ngùi đau xót nhìn nhau.
Ðoạn Khúc Lam Giang
Nay một mình bơ vơ
Trong bóng đêm lạc loài nghĩ suy
Thầm thương nhớ nhau vô cùng
Bao kỷ niệm dâng đầy trong trí nhớ
Chợt nghĩ một thoáng dần trôi
Xa cách chi nhau rồi âm thầm quên
Bao nguyện ước vẫn còn đây
Nghe đắng cay phũ phàng lắng bên rèm thưa.
Đừng hờn giận em chi
Duyên số quá đắng cay
Muôn kiếp anh mãi là
Người mà em yêu
Suốt thời gian qua
Dù nhớ dù quên
Ta cũng đành ngàn thu cách biệt
Ngăn cách này nào ai có ngờ.
Nói để nguôi ngoai
Mối tình đầu
Ngàn năm quyến luyến tim yêu
Ngỡ ngàng xa cách
Nói lời chia ly.
Bởi không duyên nợ
Kỷ niệm vùi chôn vào trong lãng quên.
Vọng Cổ (Câu 5)
Ai thương khóc cho anh với nỗi buồn sâu thẳm.
Khoảng cách xa hơn ngàn lời muốn nói nhưng phải tuân theo số kiếp đã... an... bày.
Đành buông trôi những kỷ niệm trong đời.
Gặp nhau lần này rồi xa nhau mãi mãi,
Thương cho bạn tình thầm lặng bấy lâu nay.
Phận nghèo nào dám trách ai,
Ràng buộc chi thêm bởi lòng người ích kỷ.
Chúc em và người ta trăm năm hạnh phúc,
Đừng luyến lưu chi một thuở ban đầu.
Vọng Cổ (Câu 6)
Gió chớm sang xuân chỉ thương cho người cô lẻ,
Mãi lặng lẽ âm thầm với chiếc bóng cô đơn.
Tuy tủi buồn nhưng đâu dám trách người ơi,
Bạc phước vô duyên mặc cho đời quên bỏ.
Có lẽ ông tơ đã se lộn mối
Nên giờ đây lẻ bạn mình tôi.
Xuôi ngược bôn ba nơi phương trời xứ lạ,
Mong anh sớm tìm được bạn chung tình.
Kiếp nghèo tay trắng vẫn cô đơn,
Nói nữa làm chi cho tủi buồn.
Biết rằng đôi ta không duyên nợ
Cay đắng ngỡ ngàng nước mắt đọng quanh mi./.