Lời Bài Hát Quê Hương Tân Cổ
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
Quê hương là chùm khế ngọt.
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học.
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương là con diều biếc.
Tuổi thơ con thả trên đồng.
Quê hương là con đò nhỏ.
Êm đềm khua nước ven sông.
Quê hương là cầu tre nhỏ.
Mẹ về nón lá nghiêng che.
Quê hương là đêm trăng tỏ.
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.
[Quê hương là cầu tre nhỏ.
Mẹ về nón lá nghiêng che.
Quê hương là đêm trăng tỏ.
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.]
Vọng Cổ (Câu 4)
Lời mẹ ru năm xưa đã ghi vào nỗi nhớ, là hành trang nâng bước chân con khôn lớn nên... người.
Chùm khế chín đong đưa khi thấy em ngọt lịm môi cười.
Em nhớ cái ngày mình còn nhỏ xíu,
chung học ở trường làng chung dệt những ước mơ.
Trống điểm tan trường anh đi hái lá sen tơ,
hai đứa đội chung nắng vàng loan lối nhỏ.
Lũ bướm rập rình thủ thỉ chuyện đôi ta,
hương sen đượm đà luyến lưu nơi xóm nhỏ.
Vọng Cổ (Câu 5)
Thương cánh đồng quê màu xanh lúa mới,
nón lá nghiên che lấp ló nắng tươi hồng.
Thương áo mẹ màu đất quê hương sương gió đã phai rồi.
Lời mẹ ru năm xưa vẫn theo tôi vào giấc ngủ,
Dạy cho tôi biết làm người nhân nghĩa thủy chung.
Tôi làm sao quên được những đêm trăng,
rộn tiếng ca điệu đàng của người lam lũ.
Tôi thấy mắt ai nhìn dưới hàng hiên xiêu đổ,
từng cánh hoa cau rụng trắng bên thềm.
Tân Nhạc
Quê hương là cầu tre nhỏ.
Mẹ về nón lá nghiêng che.
Quê hương là đêm trăng tỏ.
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.
Quê hương mỗi người chỉ một.
Như là chỉ một Mẹ thôi.
Quê hương nếu ai không nhớ.
Sẽ không lớn nổi thành người.
Vọng Cổ (Câu 6)
Về xề câu 6
Ôi quê hương sanh ra và nuôi ta khôn lớn,
không nhớ quê hương làm sao lớn nỗi nên người.
Phi Vân Điệp Khúc
Dẫu xa muôn trùng nhưng lòng ta,
nhớ thương quê nhà, thương vườn hoa,
thương bến sông con đò, thương lời ru của mẹ sao thiết tha.
Luôn nồng sâu trong tâm hồn chúng ta.
Luôn nồng sâu trong tâm hồn chúng ta./.