
Về lại với quê hương em trong ánh dương quang còn đọng mềm trên ngàn hoa lá. Thăm thẳm đồng xanh, nàng thanh long oằn sai trái đỏ như mái tóc của em
Lý Cái Mơn là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Lý Cái Mơn
Về lại với quê hương em trong ánh dương quang còn đọng mềm trên ngàn hoa lá. Thăm thẳm đồng xanh, nàng thanh long oằn sai trái đỏ như mái tóc của em
Em nhớ anh thật nhiều, nên biết bao nhiêu ngày, em lặng thầm riêng em, trên con đường ngày xưa, hai đứa chung hẹn thề, mình bên nhau mãi không xa rời. Hỡi anh đâu rồi, những ngày bên nhau. Đắp xây duyên tình ta hẹn ước. Anh nói yêu em nhiều, vai kề vai không hề cách xa, sao giờ đây anh mãi xa tầm tay.
Em biết phận mình nghèo nên không nuôi mộng về làm dâu nơi phố thị. Em chỉ xin anh một tấm lòng chân thật cho mối tình trinh nguyên mãi hạnh phúc...
Phố xá đông vui giữa dòng đời hối hả, có người lính biên cương về thăm thành phố, tha thướt trên lưng chỉ một nhánh lan... rừng.
Văng vẳng bên tai lời ai ru con nghe buồn nức nở. Nuốt lệ sầu cô đơn nhìn cánh cò bay chấp chới xa xa đám lục bình trôi sông man mác.
Anh Điền ơi…, Em vẫn tha thiết yêu… anh, bằng cả niềm tin bằng cả trái tim mình, tình không hề đổi thay, nhưng nghịch cảnh an bài. Anh ơi em biết phải làm sao khi đứng giữa hai bên tình - lý. Em mù quáng yêu thương không kịp nhận ra trái tim mình lầm lỗi, làm kẻ thứ ba em nông nổi bước… sai… đường.
Anh ơi đô thành Ở đây em sống không quen Đưa nhau lên tàu Về quê em thấy vui hơn. Về đây mình cưới nhau luôn Về đây mình sống vui hơn Về đây mình có nhau luôn Chẳng bao giờ buồn. Em sẽ theo anh về lại quê hương thăm ruộng lúa bờ mương, thăm cội nguồn yêu dấu. Tìm lại cánh diều xưa chở ước mơ ngày thơ ấu có tiếng mẹ ầu ơ ru giấc buổi... trưa... nồng.
Cô ba ơi, khi tôi vừa đặt chân đến chốn thị thành thì được người ta đặt liền cho cái biệt danh là anh hai lúa.
Em ơi ai chẳng có ước mơ ai không mong chờ hạnh phúc. Nhưng tay trắng đôi tay phận anh nghèo côi cút sợ mang tiếng trèo cao rồi ôm tủi nhục… riêng… mình. Anh ơi mình có xa lạ gì đâu sao mỗi cứ mỗi bận gặp nhau là anh cứ giữ chừng khoảng cách. Hay tại em đây làm phiền anh cuốc đất nên mới chào hỏi qua loa như gặp khách... bên... đường.
Đẹp làm sao những cánh cò bay lả bay la trong buổi hoàng hôn êm ả, khúc nhạc đồng quê hòa trong tiếng máy tưới nước đồng sâu cho rẽ mạ xanh non vươn t