
Không biết tại em còn ngây thơ hay tại tôi nhút nhát, mà thuở thanh xuân những chiều tan trường cùng sánh bước lời nói yêu tôi giữ mãi trong... lòng.
Lý Cái Mơn là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Lý Cái Mơn
Không biết tại em còn ngây thơ hay tại tôi nhút nhát, mà thuở thanh xuân những chiều tan trường cùng sánh bước lời nói yêu tôi giữ mãi trong... lòng.
Trăng ánh trăng khuya dần, thức trắng canh thâu mai làm cô dâu. Người ta chắc chắn là thương, đêm ngày chăm sóc lo nhiều hơn anh. Còn buồn sầu chi anh, hết đêm nay đôi mình cách xa. Ngày mai đây em sang cầu, trăng thu sầu bên cầu hẹn ước. Trời làm, hai đứa xa rời nhau, Thương làm sao, tóc xanh phai màu năm tháng, gả em ở bên ai rồi.
Nhìn trời xuân lòng nghe xao xuyến. Ngắm cánh hoa mai, sắc vàng lấp lánh người ơi. Bao nhớ thương mong mùa xuân đến bước anh quay về. Hương hoa lan tỏa nơi nơi ngập tràn ai ơi. Hoa lan hoa hồng hoa cúc cùng hoa mai vàng.
Có chiếc cầu cây bắc ngang qua suối Cao thật cao không tay vịn Em đi qua chiếc cầu rung rinh Dòng nước lung linh soi bóng em đi. Cầu nhỏ qua sông lắc lẻo lắc lư ngập ngừng chân bước. Màu áo tinh anh soi mình bóng nước nào ngại khó khăn gian khổ đâu màng.
Về Cần Thơ, miền quê sông nước. Ánh mắt em xanh, mây chiều vấn vương lòng anh. Đến quê em, lòng xao xuyến nhớ nhung bồi hồi. Đã mười năm qua tôi mới quay trở lại Cần Thơ yêu mến. Bao cảnh vật đổi thay làm lòng tôi xao xuyến yêu biết bao nhiêu sông nước… quê… mình.
Chiều về chơi vơi, nội ơi con nhớ, Cánh võng đong đưa, nhớ lời thiết tha ầu ơ, Nắng hay mưa, lưng còng tóc trắng sớm trưa nhọc nhằn. Chiều nay nơi bến sông âm thầm, bao niềm thương nhớ - trào dâng, tha thiết bâng khuâng.
Tôi về U Minh, nghe nồng nàn hương vị bông tràm. Xa rừng bao năm, ngàn thương nhớ dạt dào mến yêu. Đã lâu lắm rồi tôi mới trở lại U Minh tràm xanh nước đỏ, Những hồi ức xưa cứ len vào tim tôi đó, nhớ biết bao đồng đội ra đi cho non nước… thanh… bình.
Xuân đã về sao lòng tôi trống trải. Hoa mai vàng khoe sắc đón chào xuân. Ngọn gió chiều cứ nhẹ thổi bâng khuâng, làm thấm lạnh cõi lòng người xa xứ. Tôi trở về quê sau bao ngày dài xa cách, ngọn gió đông ơi xin đừng làm lòng tôi thêm tê tái khi bước chân xưa về thăm lại mái… gia… đình.
Đường về An Biên, qua Xẻo Rô dòng sông xanh, gió đưa hương mùi hương bông tràm, màu xanh khắp trên quê làng. Đã mấy năm qua quê mình luôn đổi mới, Nhờ cây lúa, con tôm mà đời sống nâng lên hạnh phúc... dâng… tràn.
Tôi lại về đây giữa chiều xuân biên giới Ánh nắng vàng tỏa hương sắc buông lơi Lòng bâng khuâng bao cảm xúc tuyệt vời Bao mơ mộng trong lòng người xao xuyến. Tôi lại về ngang Giang Thành giữa chiều xuân biên giới. Rừng sim trôi tím màu vời vợi, mây hoàng hôn tím cả… chân… trời.