Bâng khuâng đứng hàng ba nhìn ra nơi bờ sông vắng. Ôi đêm lắng chìm sâu nhớ thương làm bạc mái đầu. Đêm đã bao đêm lặng lẽ ngoài hiên đếm giọt buồn ru nỗi nhớ, mượn chút cô đơn tìm về nơi kỷ niệm một thoáng bình yên lắng đọng ở... phương... này.
Lý Son Sắc là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Lý Son Sắc
Bâng khuâng đứng hàng ba nhìn ra nơi bờ sông vắng. Ôi đêm lắng chìm sâu nhớ thương làm bạc mái đầu. Đêm đã bao đêm lặng lẽ ngoài hiên đếm giọt buồn ru nỗi nhớ, mượn chút cô đơn tìm về nơi kỷ niệm một thoáng bình yên lắng đọng ở... phương... này.
Mơ màng hồn sáo bay vào, màn loan trương gấm xây thành tương tư. Dáng liễu thướt tha bên rèm thưa thấp thoáng xã ướp hương sông, cả loan phòng rạo rực nàng đón tiếp ta bằng cõi lòng nao nức thỏ thẻ tiếng oanh đưa ta không tin là thật cứ tưởng là mơ liệm hồn mê mẩn, phải chăng đây là chốn đào nguyên mà duyên tục tình tiên tơ hồng se mối, rung động trái tim son đơn lạnh chốn... khuê... phòng.
Người ơi ước hẹn ngày xưa em ấp ủ trong tim những lời thề non hẹn biển, rồi nhớ rồi thương rồi năm chờ tháng đợi ngày kết mối tơ loan mà dịu dợi...
Nhớ lắm cha ơi nhớ thửa ấu thơ cha chở con theo trên chiếc xuồng năm lá cũ. Thức thuốt thâu đêm đi gài rệp đất kiếm lấy miếng ăn đắp đổi qua... ngày.
êm nay trời trở lạnh Gió giao mùa lay động nhánh sầu đâu Văng vẳng đâu đây thánh thót giọt đàn bầu Và những tiếng mẹ ru ngọt ngào trong kỹ niệm.
Em nhớ anh thật nhiều, nên biết bao nhiêu ngày, em lặng thầm riêng em, trên con đường ngày xưa, hai đứa chung hẹn thề, mình bên nhau mãi không xa rời. Hỡi anh đâu rồi, những ngày bên nhau. Đắp xây duyên tình ta hẹn ước. Anh nói yêu em nhiều, vai kề vai không hề cách xa, sao giờ đây anh mãi xa tầm tay.
Bâng khuâng đứng hàng ba, nhìn ra nơi bờ sông vắng. Ôi đêm lắng chìm sâu, nhớ thương làm bạc mái đầu. Em ơi đêm lạnh chìm sâu trong nỗi buồn hoang vắng. Anh đứng bên hàng ba âm thầm sâu lắng thương mối tình xưa trĩu nặng… trong… lòng.
Chúng sinh nào khác chi ta cũng có khát khao được sinh tồn trên dương thế. Có cảm xúc đớn đau có máu xương thân thể và tử biệt sanh ly cũng đau khổ... muôn... vàn.
Xuân đã về sao lòng tôi trống trải. Hoa mai vàng khoe sắc đón chào xuân. Ngọn gió chiều cứ nhẹ thổi bâng khuâng, làm thấm lạnh cõi lòng người xa xứ. Tôi trở về quê sau bao ngày dài xa cách, ngọn gió đông ơi xin đừng làm lòng tôi thêm tê tái khi bước chân xưa về thăm lại mái… gia… đình.
Đâu có thể phai mờ, kỷ niệm tuổi thơ, đâu có thể phai mờ. Em ơi có phải tại bờ dậu lưa thưa nên dây bí vàng mới len vào bên đó, hay tại sân trường chờ mong bông bí trổ nên dối bạn giấu cô mà mở ngõ... đưa... đường. Ôi cái thuở thơ ngây cái thời khờ dại. Đâu biết một lần ra đi là có đôi khi không trở lại… bao... giờ.