Sáng xuân nay tôi ra thăm Hà Nội
Như chiếc lá xa cành về cội người ơi.
Như chim phiêu bạt phương trời,
nay về giữa xuân Thủ đô, đất trời ngợi lên sắc thắm.
Em ơi tôi không phải kẻ tình si, cũng không phải là lãng tử, mượn đoá đào kia để tương tư hình bóng.
Mà chỉ bâng khuâng với trái tim rung động khi lần đầu tiên hạnh ngộ với... hoa... đào.
Thôi thôi cô ơi thiên đường xưa đã được dựng xây trong một trái tim nồng nàng hơi thở. Giờ đây cách trở xa xôi không còn gì nữa...
Anh chỉ về Miền Hạ mấy lần thôi,
nhưng để lại trong em nhiều kỷ niệm.
Miền Hạ chiều mây giăng,
mưa trắng bay cho lòng thêm nhớ ai.
Từ độ thương anh em càng thương quê mình Miền Hạ.
Thương gió đưa hương theo trăng về giang ngã thương chiếc đò ngang hối hả khách sang bờ
Hỏng dám giấu gì cô Hai, rằng đã từ lâu tôi thương thầm trộm nhớ.
Bóng dáng thướt tha tóc dài bay trong gió.
Miệng nở nụ cười tươi mà đã làm cho tôi thương nhớ từ thuở ấu thơ cho đến... bây... giờ.
Lời Vọng Cổ: Lâm Viên ⁄
Tân Nhạc: Phố Thu, Thanh Sơn
Hát nữa đi anh,
lỡ ngày kia sông cạn đá mòn.
Hát nữa đi anh,
cuộc tình ta chưa hết đoạn đường.
Hát nữa đi anh bài ca nào mà anh yêu mến nhất.
Hát nữa đi anh buông hồn trong tiếng nhạc đừng để thời gian làm phai nhạt những… ân… tình.
Lỡ thương anh rồi,
em biết phải làm sao.
Lỡ thương anh nhiều,
đêm ngày em cứ ra vào.
Anh ơi quý nhau là ở tấm lòng chứ em đâu tính giàu nghèo mà anh thương thân tủi phận.
Bao lời nói của anh như tường rào ngăn cách để ta gần bên mà như biền biệt mấy… cơn… sầu.
Bao năm, du học xa nhà,
nay về thăm lại làng quê,
cho lòng vơi đi nỗi nhớ,
bấy lâu mong chờ,
về thăm thành phố Cần Thơ.
Đã mấy năm qua miệt mài đèn sách ở phương trời xa nay mới trở về quê Nội.
Cảnh vật đổi thay làm lòng tôi xao xuyến yêu biết bao nhiêu mảnh đất…Phong… Điền.