A Khắc Thiên Kiều, A Khắc Thiên Kiều!
Không! Yêu nhau không bao giờ có tội.
Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim.
Phải... Anh đã điên vì mười mấy năm nay anh muốn nói yêu em mà chưa một lần dám nói.
Để đến hôm nay thì không còn gì nữa cả khi em dẫm chân lên bôi xóa một... thiên... đường.
Tôi đâu dám giận mà làm sao tôi giận được.
Trước tấm chân tình cao cả của tiểu thơ đã dành tặng cho một kẻ đã sa cơ.
Quỳnh Nga, nhận vật trao tay ta nghẹn ngào rơi lệ.
Rừng rực lửa yêu đương ta nguyện cùng ai đó thề vẹn chữ chung tình.
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
Trời ơi đau đớn cho ta. Nàng đã xem ta như một kẻ ăn mày, cầm nén bạc trong tay mà giòng lệ tuôn rơi.
Bà ơi tôi đứng đây để làm một kẻ bàng quan tiễn đưa cô dâu theo chồng về xứ lạ.
Suốt đời tôi chưa có một lần hạnh phúc nên ao ước được nhìn xem một đám cưới qua đường.
Tình chúng mình hương lửa đã phôi... phai.
Gặp gỡ mà chi, khi đôi ngã tâm hồn,
thêm dập dồn nỗi đau, quá khứ hãy chôn vào.
Anh ơi gương vỡ làm đôi thì thôi đành ly biệt.
Duyên tạm tình vay thì có ngày phải trả, nuối tiếc mà chi khi ta biết chẳng... lâu... dài.
Người về nơi ấy vui cùng ai?
Mong ngày mai, đắng cay không còn dai dẳng,
để tim lắng trong yên bình.
Mẹ ơi lắng tiếng mưa đêm con nhớ mẹ nhiều thêm bao nỗi niềm luôn khắc khoải.
Ngày tiễn con đi tìm tương lai nơi xứ lạ nước mắt tuông rơi lời từ tạ giấu trong… lòng.
Lời Vọng Cổ: Anh Kiệt ⁄
Tân Nhạc: Bắc Sơn
Dẫu mà trời còn làm mưa lâu dài,
giọt buồn giọt tủi đêm ngày,
cây cột mè rui, mái lá nghèo cũng dừng dột xiêu.
Trời sa mưa giông cho buồn lòng đứa con xa xứ.
Vọng cố hương với bao kỷ niệm ngày xưa thương nhớ lại… đong… đầy.
Lời Vọng Cổ: Lý Bông Dừa ⁄
Tân Nhạc: Hoàng Mộng Ngân, Trần Kim Phú
Người ơi ước hẹn ngày xưa em ấp ủ trong tim những lời thề non hẹn biển, rồi nhớ rồi thương rồi năm chờ tháng đợi ngày kết mối tơ loan mà dịu dợi...
Anh sẽ không nói tiếng xa nhau để hai tâm hồn thêm đau khổ.
Người yêu ơi dù trải qua bao lần sóng gió, xin vẫn yêu mãi ngàn năm em gái nhỏ… hôm… nào.
Năm tháng qua nhanh giấc mộng tình xanh đã bao lần tan vỡ.
Bao tiếng yêu thương rơi dài theo nỗi nhớ mà anh vẫn còn say trong cơn gió... phiêu... bồng.
Nước mắt rưng rưng giữa buổi hành quân chiều tiễn đưa năm ấy.
Người lính Văn công bồi hồi như chợt thấy sắc tím bằng lăng đang duyên dáng vẫy tay