Tên thật: | Bùi Trung Đẳng |
Nghệ danh: | Bùi Trung Đẳng |
Năm sinh: | 1983 (42 Tuổi) |
Quê quán: | Cần Thơ, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Bùi Trung Đẳng sinh năm 1983 tại tỉnh Kiên Giang, Việt Nam. Bùi Trung Đẳng quê gốc ở xã Trung Hưng, Huyện Cờ Đỏ, Thành phố Cần Thơ. Cha của anh là một thợ mộc tuy vậy cả cha và mẹ của anh đều là những người biết đờn ca tài tử nhưng không theo nghề cải lương, chỉ có Bùi Trung Đẳng và em trai là nghệ sĩ Bùi Trung Thành theo nghề.
Vào năm 2007 và năm 2008, anh tham gia vào cuộc thi đờn ca tài tử ở cấp quận huyện. Anh đã xuất sắc giành được giải nhất và giải A. Vào năm 2008, với sự rèn luyện nỗ lực của bản thân anh trở thành giọng ca cải lương hàng tuần được phát trên Đài tiếng nói nhân dân thành phố. Đến năm 2009, anh đã giành giải nhì Út Trà Ôn và Huy chương đồng của giải Bông Lúa Vàng.
Bùi Trung Đẳng là một nghệ sĩ trẻ đầy tiềm năng của sân khấu cải lương Việt Nam, tạo dấu ấn từ nhiều cuộc thi có thể nói Bùi Trung Đẳng gây ấn tượng nhiều nhất với khán giả đó là sau khi anh giành ngôi quán quân từ cuộc thi Chuông Vàng Vọng Cổ vào năm 2010.
Trăng sắp tàn đông hai phương trời ly biệt, anh ở tôi đi cách biệt hai... miền. Rựu cạn ly đừng khổ lụy ưu phiền.
Ôi đã bao năm rừng thương núi nhớ, tiếng nhạc đàn t-rưng dõi theo ta đó mà bóng người đi vời vợi mấy phương... trời.
Đọc lại trang thơ em viết cho anh mà ngày xưa cứ ngập ngừng chưa dám gởi. Mỗi bận hoàng hôn em ra vào ngóng đợi khi gặp mặt người yêu thì lòng dạ rối
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
A Khắc Thiên Kiều, A Khắc Thiên Kiều! Không! Yêu nhau không bao giờ có tội. Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim. Phải... Anh đã điên vì mười mấy năm nay anh muốn nói yêu em mà chưa một lần dám nói. Để đến hôm nay thì không còn gì nữa cả khi em dẫm chân lên bôi xóa một... thiên... đường.
Mình đã quen nhau từ thửa ấu thơ và chắt chiêu biết bao nhiêu là kỷ niệm. Dù ở nơi xa lòng anh luôn nhớ, nhớ cô bé nhà bên đã cùng anh đùa vui nơi làn
Bảo ơi tại vì bản thân em giờ đây hoen ố nên đành phải quay lưng cuối mặt trốn chạy người... xưa. Trời ơi vậy mà bấy lâu nay bị cầm giang trong ngục tù tâm tối cứ sợ cứ lo cho người tôi yêu phải năm chờ tháng đợi. Sợ từng cơn gió rét sợ lúc trời đổ mưa giông làm cho lệch hồng môi thắm mắt biết kém xanh, tóc mây dã dợi bao nỗi nhớ niềm thương rai rứt con tim làm cho ai phải ngày ngày mòn mỏi nhớ mong đêm canh dài thấp thẻo, thương đời hoa lạnh lẽo chốn cô phòng.
Con trở về đây sau bao năm tháng cách xa mảnh đất quê cha đất tổ. Ngày về quê hương tưởng rằng cha con vui sum họp nhưng khi con về đến quê xưa...
Nếu mai đây có dịp về quê xin hãy ghé thăm miền đất thân thương Thanh Bình quê hương tôi đó. Nhìn đồng lúc xanh tươi cò bay thẳng cánh mà đọng lại...
Huyền Trân ơi nàng đã hy sinh tình riêng cho sứ mạng. Vâng lệnh hòa duyên đáp đền ơn nợ nước để cho Khắc Chung ôm hận đến muôn... đời.