Tên thật: | Bùi Trung Đẳng |
Nghệ danh: | Bùi Trung Đẳng |
Năm sinh: | 1983 (40 Tuổi) |
Quê quán: | Cần Thơ, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Bùi Trung Đẳng sinh năm 1983 tại tỉnh Kiên Giang, Việt Nam. Bùi Trung Đẳng quê gốc ở xã Trung Hưng, Huyện Cờ Đỏ, Thành phố Cần Thơ. Cha của anh là một thợ mộc tuy vậy cả cha và mẹ của anh đều là những người biết đờn ca tài tử nhưng không theo nghề cải lương, chỉ có Bùi Trung Đẳng và em trai là nghệ sĩ Bùi Trung Thành theo nghề.
Vào năm 2007 và năm 2008, anh tham gia vào cuộc thi đờn ca tài tử ở cấp quận huyện. Anh đã xuất sắc giành được giải nhất và giải A. Vào năm 2008, với sự rèn luyện nỗ lực của bản thân anh trở thành giọng ca cải lương hàng tuần được phát trên Đài tiếng nói nhân dân thành phố. Đến năm 2009, anh đã giành giải nhì Út Trà Ôn và Huy chương đồng của giải Bông Lúa Vàng.
Bùi Trung Đẳng là một nghệ sĩ trẻ đầy tiềm năng của sân khấu cải lương Việt Nam, tạo dấu ấn từ nhiều cuộc thi có thể nói Bùi Trung Đẳng gây ấn tượng nhiều nhất với khán giả đó là sau khi anh giành ngôi quán quân từ cuộc thi Chuông Vàng Vọng Cổ vào năm 2010.
Không! Yêu nhau không bao giờ có tội. Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim.
Bà ơi tôi sẽ ra đi để đưa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã. Rồi có chiều nào dừng chân nơi quán lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây...
Đọc lại trang thơ em viết cho anh mà ngày xưa cứ ngập ngừng chưa dám gởi. Mỗi bận hoàng hôn em ra vào ngóng đợi khi gặp mặt người yêu thì lòng dạ rối
Trời ơi vậy mà bấy lâu nay bị cầm giang trong ngục tù tâm tối cứ sợ cứ lo cho người tôi yêu phải năm chờ tháng đợi. Sợ từng cơn gió rét sợ lúc trời...
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
Em ra đi khi gà chưa gọi sáng. Trăng mùng mười còn giỡn nước giữa đầm sen. Ngày lại ngày qua hàng trăm cây số nối chặng đường dây em vượt lộ... qua... đồng.
Tôi người viễn khách cô đơn dừng lại quán khuya giữa canh buồn hiu hắt, ngoảnh mặt nhìn xa sương rơi mờ mịt quán lạnh về khuya vàng vọt ánh trăng
Huyền Trân ơi nàng đã hy sinh tình riêng cho sứ mạng. Vâng lệnh hòa duyên đáp đền ơn nợ nước để cho Khắc Chung ôm hận đến muôn... đời.
Enh đang cuối đầu chờ ơn huệ. Em rộng lòng tha thứ cho anh. Kẻ gây cho em khổ đau lận đận. Suốt cuộc đời duyên nợ dở dang.
Nghe tiếng bìm bịp kêu nhìn theo con nước chảy, chín nhớ mười mong đầu sông cuối bãi những dòng thơ gởi lại bến ân… tình.