Tên thật: | Đào Văn Vũ Thanh |
Nghệ danh: | Đào Vũ Thanh |
Năm sinh: | 1983 (41 Tuổi) |
Quê quán: | Trà Vinh, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Đào Vũ Thanh sinh năm 1983 tại huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh. Tên khai sinh của anh là Đào Văn Vũ Thanh. Gia đình không khá giả nên Đào Vũ Thanh phải trải qua nhiều gian nan để trở thành nghệ sĩ như hôm nay, với thành tích không phải ai cũng có được.
17 tuổi (năm 2000) đoạt giải Nhất giọng hát cải lương tỉnh Trà Vinh. Năm 2002 đoạt Huy chương Vàng giọng ca cải lương Đồng bằng sông Cửu Long. Năm 2003 Huy chương Bạc giải Bông lúa vàng. Năm 2005 Huy chương Bạc giọng ca cải lương tỉnh Bình Phước.
Vào năm 2015, anh là một trong số những nghệ sĩ trẻ được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú cho những đóng góp to lớn cho nghệ thuật cải lương. Hiện nay, Đào Vũ Thanh là Phó trưởng phòng Nghệ thuật phụ trách cải lương tại Đoàn Nghệ thuật tổng hợp Tiền Giang. Bên cạnh đó, anh cũng đã thu được trên 100 bài ca vọng cổ cùng với 3 album tân cổ mang tên Hương sen tình mẹ , Thơm ngát hương lan và Ký ức thời gian.
Anh đã bao đêm bao ngày mong ước. Ta sống bên nhau trong hạnh phúc êm đềm. Em ơi tháng bảy mưa ngâu có cầu ô thướt trên dải ngân hà Chức Nữ hội ngộ Ngưu Lang sau một năm dài xa vắng. Oán than kêu gào biết cùng ai. Oanh hỡi Oanh ơi từ bấy lâu nay sống cảnh đơn côi ăn mày khốn khổ một chén cơm thừa chia sẻ cho con đêm nằm không chiếu lấy trăng làm đèn
Anh Trí ơi kể từ nay anh không còn sợ cô... đơn. Bên anh, em trọn đời săn sóc đau thương. Buồn vui năm tháng, anh sẽ tìm thấy ở bên em. Anh sẽ về lại Quy Nhơn mà làm thơ ca tụng trăng vàng.
A Khắc Thiên Kiều, A Khắc Thiên Kiều! Không! Yêu nhau không bao giờ có tội. Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim. Phải... Anh đã điên vì mười mấy năm nay anh muốn nói yêu em mà chưa một lần dám nói. Để đến hôm nay thì không còn gì nữa cả khi em dẫm chân lên bôi xóa một... thiên... đường.
Lời riêng này anh gửi cho em, từ thành phố thân yêu nhớ về nơi đó. Nhớ biển Nha Trang đêm hè lộng gió. Mặt nước xanh rờn con sóng khẽ lời... ru, Nhớ lại ngày nào đứng ngắm mê say xa tầm đồng khơi đoàn tàu đang thả lưới. Mặt nước biển xanh im lìm in bóng núi xào xạt hàng dương gió nhẹ lá buông mành
Thôi mình đành chia tay trong bóng đêm em về nơi cõi xa. Nặng mang ở tim đôi tình gian lao khó nhọc tâm tình đồng ý. Tình vợ chồng em nguyền thuỷ chung như cánh hoa tươi hồng sắc hương.
Sáng xuân nay tôi ra thăm Hà Nội Như chiếc lá xa cành về cội người ơi. Như chim phiêu bạt phương trời, nay về giữa xuân Thủ đô, đất trời ngợi lên sắc thắm. Em ơi tôi không phải kẻ tình si, cũng không phải là lãng tử, mượn đoá đào kia để tương tư hình bóng. Mà chỉ bâng khuâng với trái tim rung động khi lần đầu tiên hạnh ngộ với... hoa... đào.
Có một chuyện vui nhỏ trên đường. Nên chép lại khúc ca. Tôi quen cô bạn đường xa. Bạn đường xa nên hóa ra gần. Xe Tây Ninh sáng nay chuyển bánh chở những niềm vui hớn hở đón xuân về. Bó hoa trong tay tôi như bỡ ngỡ e dè.
Rão bước qua mấy nhịp cầu tre trở về nơi mái lá. Con mới hay tin mẹ đã... qua... đời. Trong lúc tản cư mẹ sống nhờ bên ngoại. Mẹ bán từng lon gạo để nuôi con trong cơn khói lửa... điêu... tàn.
Ai biểu anh để cho sóng biển lén trườn lên bãi vắng mà xô lầu cát em xây đổ mất đâu... rồi. Ghét anh ghê bộ em khóc thương tiếc công lao là để anh cư
Nên lòng anh cứ mãi băng khuân xao xuyến, muốn nói với em bao lời thương nhớ, muốn gửi đến em với tất cả tâm tư để cho em hiểu được lòng anh trong