Tên thật: | Hồ Minh Đương |
Nghệ danh: | Hồ Minh Đương |
Năm sinh: | 1987 (38 Tuổi) |
Quê quán: | Kiên Giang |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Hồ Minh Đương sinh năm 1987 tại Vĩnh Thuận, Kiên Giang, Việt Nam. Từ lúc nhỏ, Hồ Minh Đương đã được nghe ba, mẹ và chị hai của anh hát cải lương, từ đó mang trong mình dòng máu nghệ thuật cải lương và mơ ước thành Nghệ sĩ Cải Lương.
Sau khi học hết phổ thông, Hồ Minh Đương lên Bình Dương để tìm việc làm với công việc đầu tiên là lơ xe (phụ xe). Sau đó được sự giúp đỡ của người thân anh đã có thể tự lái xe và trở thành tài xế.
Trong một lần đi đám (đi tiệc) tình cờ Hồ Minh Đương gặp được Chuông Vàng Vọng Cổ Nguyễn Văn Mẹo, đây cũng là Nghệ sĩ Cải Lương đầu tiên Hồ Minh Đương được gặp và từ đây anh gặp gỡ và quen biết nhiều Nghệ sĩ Cải Lương khác.
Sau một thời gian ca hát, Hồ Minh Đương phát hiện bản thân ca chưa có nhịp (nhịp điệu trong cải lương) nên anh quyết định ngừng đi ca một thời gian và đến gặp Thầy (Nghệ sĩ Vũ Thanh) để học nhịp.
Hồ Minh Đương cũng tham gia nhiều cuộc thi truyền hình như Đường đến danh ca Vọng Cổ, Tuyệt đỉnh song ca, Chuông vàng vọng cổ trong năm 2015 và 2016. Do mới vào nghề và ít kinh nghiệm nên Hồ Minh Đương không dành được giải thưởng cao trong các cuộc thi.
Nhận thấy mình không thích hợp với các cuộc thi đó nên Hồ Minh Đương ra ngoài hát solo, tự thu âm, phát hành CD và quay MV cho riêng mình.
Với chất giọng ngọt ngào, sâu lắng và sự học hỏi không ngừng nên giọng ca Hồ Minh Đương đã tiến bộ nhanh chóng và được rất nhiều người yêu thích. Hồ Minh Đương bắt đầu đi hát Show và sự kiện khá nhiều, chủ yếu ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ và Sài Gòn.
Ngoài ra, Hồ Minh Đương sở hữu một kênh Youtube do vợ mình là Gương Nguyễn quản lý có lượt đăng ký và lượt xem rất lớn, cho thấy số lượng người hâm mộ Hồ Minh Đương là rất nhiều.
Em nhớ không em, dưới ánh trăng năm nào. Anh với em vui đùa bàn tay nhỏ xinh xinh. Nắm tay hát câu hẹn hò rồi em ngồi khóc trong lòng anh.
Mây trắng bay lá rụng đầy sân vàng. Thương nhớ gì đâu nghe lòng vương sầu thương thiết tha. Vâng đó là nỗi thầm lặng xót xa mà tôi không bao giờ hờn trách, vậy thì xin Lý Hồng Miên đừng vội trách tôi là một kẻ vô tình.
Đêm nay một mình tôi dưới căn phòng trọ. Nghe tiếng gió xạc xào, qua mái lá lao xao. Đời phòng trọ gian khổ biết bao. Mưa dầm nước ngập đêm nằm thương nhớ mẹ...
Giấu… trong kỷ niệm bao lời yêu thương tối tăm. Khóc cho duyên ngầm, những đêm yêu thầm, ngồi trao tin nhắn cho em. Với bao ước hẹn câu tình chung luôn có đôi.
Tôi đến Bạc Liêu, vào mùa cơn gió chướng, ngồi bên em nghe bài dạ cổ. Cung điệu bổng trầm, làm da diết trong ai. Mười năm xa quê hương bài Dạ Cổ Hoài Lang đã trở thành nỗi nhớ. Nhớ tiếng em ca nhớ đêm hội ngộ dù chưa biết chưa quên chưa hẹn vẫn... mong... chờ.
Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi. Đường dài mịt mù em không đến nơi. Mây nước buồn cơn lửa binh. Hết kể chuyện chung tình. Khóc than duyên em một mình.
Em ơi thực tế chua cay tôi biết phải làm sao để đối diện với thương đau, đành nghẹn ngào ôm hận tuổi ngày tháng bên nhau trao niềm vui ngắn ngủi...
Về phương Nam lắng nghe cung đàn, thổn thức vọng dưới trăng mơ màng. Con sáo trong lồng nhớ bầy than thở. Tiếng sáo bi thương nức nở giữa đêm... trường. Sầu đổi thương loan em cũng đoạn trường.
Má ơi, lời dạy năm xưa con vẫn khắc ghi trên mỗi bước đường theo học. Năm tháng trôi qua giờ con thành đạt trở lại quê hương thì tóc của Má đã...
Em ơi đường xưa em đi mình anh đếm bước, phượng đỏ trước sân khuôn viên vắng lặng. Tìm bước em đi sân trường rêu phủ, hàng cây nghiêng nghiêng như chờ