Tên thật: | Hồ Minh Đương |
Nghệ danh: | Hồ Minh Đương |
Năm sinh: | 1987 (38 Tuổi) |
Quê quán: | Kiên Giang |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Hồ Minh Đương sinh năm 1987 tại Vĩnh Thuận, Kiên Giang, Việt Nam. Từ lúc nhỏ, Hồ Minh Đương đã được nghe ba, mẹ và chị hai của anh hát cải lương, từ đó mang trong mình dòng máu nghệ thuật cải lương và mơ ước thành Nghệ sĩ Cải Lương.
Sau khi học hết phổ thông, Hồ Minh Đương lên Bình Dương để tìm việc làm với công việc đầu tiên là lơ xe (phụ xe). Sau đó được sự giúp đỡ của người thân anh đã có thể tự lái xe và trở thành tài xế.
Trong một lần đi đám (đi tiệc) tình cờ Hồ Minh Đương gặp được Chuông Vàng Vọng Cổ Nguyễn Văn Mẹo, đây cũng là Nghệ sĩ Cải Lương đầu tiên Hồ Minh Đương được gặp và từ đây anh gặp gỡ và quen biết nhiều Nghệ sĩ Cải Lương khác.
Sau một thời gian ca hát, Hồ Minh Đương phát hiện bản thân ca chưa có nhịp (nhịp điệu trong cải lương) nên anh quyết định ngừng đi ca một thời gian và đến gặp Thầy (Nghệ sĩ Vũ Thanh) để học nhịp.
Hồ Minh Đương cũng tham gia nhiều cuộc thi truyền hình như Đường đến danh ca Vọng Cổ, Tuyệt đỉnh song ca, Chuông vàng vọng cổ trong năm 2015 và 2016. Do mới vào nghề và ít kinh nghiệm nên Hồ Minh Đương không dành được giải thưởng cao trong các cuộc thi.
Nhận thấy mình không thích hợp với các cuộc thi đó nên Hồ Minh Đương ra ngoài hát solo, tự thu âm, phát hành CD và quay MV cho riêng mình.
Với chất giọng ngọt ngào, sâu lắng và sự học hỏi không ngừng nên giọng ca Hồ Minh Đương đã tiến bộ nhanh chóng và được rất nhiều người yêu thích. Hồ Minh Đương bắt đầu đi hát Show và sự kiện khá nhiều, chủ yếu ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ và Sài Gòn.
Ngoài ra, Hồ Minh Đương sở hữu một kênh Youtube do vợ mình là Gương Nguyễn quản lý có lượt đăng ký và lượt xem rất lớn, cho thấy số lượng người hâm mộ Hồ Minh Đương là rất nhiều.
Hiếu ơi tôi tìm đến hiếu như khách yêu hoa nhớ khóm phong lan xưa lần về ngỏ trúc như cánh én nhớ mùa xuân quay về xứ cũ, thì cũng như tôi tìm đến cô
Em ơi sao em nỡ xa anh xa cả miền quê yêu dấu. Quên những buổi hẹn hò mình cùng dắt tay nhau đi trên những con đường hàng tre xanh mát, có gió hát ru
Em ra đi khi gà chưa gọi sáng. Trăng mùng mười còn giỡn nước giữa đầm sen. Ngày lại ngày qua hàng trăm cây số nối chặng đường dây em vượt lộ... qua... đồng. Vẵng xa đưa giọng hò bồng lên theo gió mây. Âm thanh dịu dàng, tha thiết thân tình.
Em ơi giọt lệ sầu thương chứa chan buồn thảm, trăm mối vương mang lòng đau nặng gánh tiếng hẹn trăm năm đành dang dở duyên...
Xưa van xin mộng thấy mình hóa bướm nay mối tình câm chưa nói được, tôi cũng muốn hóa thân thành bướm trắng để sang chơi thăm người mơ tưởng nghe mình
Chiều bâng khuâng chiều buông đồi vắng. Khói quyện hoàng hôn mây sương chiều nhuộm trắng anh bỗng nhớ chiều xưa mưa trắng... lưng... đồi.
Thắm mãi trên môi chút nắng đơn côi, chút buồn xa xôi trong kỷ niệm. Thôi nhớ mà chi em cứ đi đi, đoạn tình giờ chia hai lối rẽ, kẻ bước sang ngang
Bởi tôi lỡ dại yêu lầm người ta, nên khổ đời tôi vì ai gian dối. Khi còn yêu đón đợi từng ngày, khi còn yêu quyến rũ vỗ về, bây giờ bạc lòng ra thế. Bước vào đường yêu một lầm hai lỡ, giờ chợt hiểu ra sầu hận chỉ riêng... mình.
Cái "chợ" có hồi nào và bao nhiêu tuổi. Mà ai cũng bảo rằng Chợ Mới quê hương. Chúng tôi yêu nhau đã sáu năm rồi mà chưa thành chồng thành vợ. Cha thì gật đầu, mẹ thì quay ngang rồi bảo thằng Tâm có cái tính cộc cằn sợ sau này này con Hồng bị nó ăn hiếp
Lời riêng này anh gửi cho em, từ thành phố thân yêu nhớ về nơi đó. Nhớ biển Nha Trang đêm hè lộng gió. Mặt nước xanh rờn con sóng khẽ lời... ru, Nhớ lại ngày nào đứng ngắm mê say xa tầm đồng khơi đoàn tàu đang thả lưới. Mặt nước biển xanh im lìm in bóng núi xào xạt hàng dương gió nhẹ lá buông mành