Tên thật: | Hồ Minh Đương |
Nghệ danh: | Hồ Minh Đương |
Năm sinh: | 1987 (38 Tuổi) |
Quê quán: | Kiên Giang |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Hồ Minh Đương sinh năm 1987 tại Vĩnh Thuận, Kiên Giang, Việt Nam. Từ lúc nhỏ, Hồ Minh Đương đã được nghe ba, mẹ và chị hai của anh hát cải lương, từ đó mang trong mình dòng máu nghệ thuật cải lương và mơ ước thành Nghệ sĩ Cải Lương.
Sau khi học hết phổ thông, Hồ Minh Đương lên Bình Dương để tìm việc làm với công việc đầu tiên là lơ xe (phụ xe). Sau đó được sự giúp đỡ của người thân anh đã có thể tự lái xe và trở thành tài xế.
Trong một lần đi đám (đi tiệc) tình cờ Hồ Minh Đương gặp được Chuông Vàng Vọng Cổ Nguyễn Văn Mẹo, đây cũng là Nghệ sĩ Cải Lương đầu tiên Hồ Minh Đương được gặp và từ đây anh gặp gỡ và quen biết nhiều Nghệ sĩ Cải Lương khác.
Sau một thời gian ca hát, Hồ Minh Đương phát hiện bản thân ca chưa có nhịp (nhịp điệu trong cải lương) nên anh quyết định ngừng đi ca một thời gian và đến gặp Thầy (Nghệ sĩ Vũ Thanh) để học nhịp.
Hồ Minh Đương cũng tham gia nhiều cuộc thi truyền hình như Đường đến danh ca Vọng Cổ, Tuyệt đỉnh song ca, Chuông vàng vọng cổ trong năm 2015 và 2016. Do mới vào nghề và ít kinh nghiệm nên Hồ Minh Đương không dành được giải thưởng cao trong các cuộc thi.
Nhận thấy mình không thích hợp với các cuộc thi đó nên Hồ Minh Đương ra ngoài hát solo, tự thu âm, phát hành CD và quay MV cho riêng mình.
Với chất giọng ngọt ngào, sâu lắng và sự học hỏi không ngừng nên giọng ca Hồ Minh Đương đã tiến bộ nhanh chóng và được rất nhiều người yêu thích. Hồ Minh Đương bắt đầu đi hát Show và sự kiện khá nhiều, chủ yếu ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ và Sài Gòn.
Ngoài ra, Hồ Minh Đương sở hữu một kênh Youtube do vợ mình là Gương Nguyễn quản lý có lượt đăng ký và lượt xem rất lớn, cho thấy số lượng người hâm mộ Hồ Minh Đương là rất nhiều.
Thắm mãi trên môi chút nắng đơn côi, chút buồn xa xôi trong kỷ niệm. Thôi nhớ mà chi em cứ đi đi, đoạn tình giờ chia hai lối rẽ, kẻ bước sang ngang
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
Người thương ơi em là tia nắng ban mai là giọt sương long lanh rạng ngời trong sáng. Khơi dậy tim anh bao điều mơ ước cho nỗi nhớ thương theo anh...
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Chờ mong từng ngày đôi ta ước mong duyên lành. Anh sẽ đi cùng em qua những dòng kênh cùng nghe giọng hò đậm tình quê mình...
Thôi mình đành chia tay trong bóng đêm em về nơi cõi xa. Nặng mang ở tim đôi tình gian lao khó nhọc tâm tình đồng ý. Tình vợ chồng em nguyền thuỷ chung như cánh hoa tươi hồng sắc hương.
Hỡi tất cả nhân loại chúng ta hãy đồng lòng chung tay mà cùng nhau chống dịch. Thì cơn ác mộng CORONA không còn lây nhiễm và sẽ cho ta cuộc sống yên..
Có một chuyện vui nhỏ trên đường. Nên chép lại khúc ca. Tôi quen cô bạn đường xa. Bạn đường xa nên hóa ra gần. Xe Tây Ninh sáng nay chuyển bánh chở những niềm vui hớn hở đón xuân về. Bó hoa trong tay tôi như bỡ ngỡ e dè.
Em ơi ngày tháng năm xưa trong gió bảo nắng mưa tình không trọn vẹn đó là ngoài dự tính của đôi ta chứ anh biết rằng em không bao giờ vong tình lỗi hẹn thì giờ đây xin em hãy quên anh như quên một chiều vàng trong kỉ niệm để được an tâm khoác áo vu quy theo chồng lên kiệu hoa về bên ấy vì giờ đây anh chỉ là kẻ đứng bên vệ đường tiễn đưa kiệu hoa lần sau cuối rồi sẽ dấn thân vào trong gió bụi khi ánh tà dương vừa khuất dạng dưới chân đồi