Tên thật: | Hoàng Kim Long |
Nghệ danh: | Kim Tử Long |
Năm sinh: | 1966 (59 Tuổi) |
Quê quán: | Hồ Chí Minh |
Thế hệ: | Thế hệ 1975 - 2000 |
Nghệ sĩ Kim Tử Long tên thật là Hoàng Kim Long, sinh ngày 17 tháng 10 năm 1966, tại Sài Gòn. Trong gia đình anh có 4 anh chị em, gồm có 3 nam và 1 nữ. Cha là Hoàng Sinh, mẹ là Châu Thanh Nguyên, vợ là Nguyễn Cẩm Tú.
Kim Tử Long Từng làm diễn viên cho các đoàn hát như đoàn cải lương Trần Hữu Trang, đoàn Huỳnh Long, đoàn Minh Tơ, Sông Bé. Anh từng đoạt giải Đôi diễn viên được yêu thích nhất năm 1994 (cùng với nghệ sĩ Ngọc Huyền), huy chương vàng Hội diễn sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc 1995, Gương mặt nghệ sĩ tài hoa năm 2000 và giải Mai Vàng 2003...
Kim Tử Long kết hôn cùng người vợ đầu tiên, có cô con gái là Hoàng Kim Phụng (nghệ danh Maika). Anh kết hôn lần thứ hai với Cẩm Tú - em gái của danh thủ Hồng Sơn, có thêm 2 cô con gái là Hoàng Gia Linh và Hoàng Gia Hân. Sau hai cuộc hôn nhân đổ vỡ, Kim Tử Long đã lập gia đình với nghệ sĩ Trinh Trinh - cháu gái của NSND Thanh Tòng và là con gái của hai nghệ sĩ cải lương Hữu Cảnh - Xuân Yến, có cô con gái nuôi là nghệ sĩ cải lương Bình Tinh.
Tham khảo: Wikipedia
Ai mua trăng tôi bán trăng cho, trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ. Tôi đã ra đi, đi về đất Chúa. trọn đời xin giã biệt nàng thơ. Ai mua trăng mà người định đem đi bán. Người định bán bao nhiêu một ánh... trăng... vàng.
Gác mái chèo đôi em cho thuyền cập bến. Mái tóc phất phơ theo làn gió chướng, dáng thanh thanh trong chiếc áo hoa... cà.
Mùa Xuân ơi! Ta nghe mùa Xuân hát bên kia trời, đồi núi xanh ngời, Như bao giọt sương còn vương mình trên lá. Như bao nụ hoa ngát xinh môi em cười. Giọt nắng lung linh mơn man chồi lá xanh non như ánh mắt người thương đang lấp lánh. Xuân đến hay chưa sao âm vang tiếng hát cho đồi núi xôn xao lay động cánh... mai... vàng.
Đừng gọi anh bằng chú, sao nghe quá cách xa kẻo người ta bảo anh là già. Cô Ba cô Sáu cô Năm Hồng Đào Lan Tươi, sao không đi ngỏ lời yêu mà theo con
Ai bảo lời ca em gợi mở tâm tư của tình yêu thầm lặng nhưng da diết, và giọng hát như ru nghe ngọt ngào tha thiết làm xao xuyến lòng anh từ giây phút
Đời từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ. Chuyện lòng tôi kể cách nay đã ba mùa mưa. Mưa lạnh giăng giăng cho nhạt nhòa con phố cũ. Hàng cây xưa gục đầu buông lá rũ, cho trời đất cũng cô đơn khi người nỡ phụ… ân… tình.
Chờ em hoài, đợi em mãi, sao em hững hờ? Nhưng em ơi tình làm sao có thể phôi pha dù hai đứa ta như nước bèo trôi vạn ngã. Cuộc đời em lênh đênh như chiếc lá, còn thân thể của anh thì bơ vơ như một áng... mây... chiều.
Thôi rồi ta đã xa nhau kể từ đêm pháo đỏ rượu hồng. Anh đường anh em đường em yêu thương xưa chỉ còn âm thầm. Chuyện ngày xưa suốt đời em ghi nhớ. Nếu phải xa nhau tình đầu dang dở thì trọn kiếp còn đau đến vạn ngày sau thì ai quên được bao... giờ.
Dẫu mà trời còn làm mưa lâu dài, giọt buồn giọt tủi đêm ngày, cây cột mè rui, mái lá nghèo cũng dừng dột xiêu. Trời sa mưa giông cho buồn lòng đứa con xa xứ. Vọng cố hương với bao kỷ niệm ngày xưa thương nhớ lại… đong… đầy.
Nữ: Chỉ tại ánh mắt làn môi tại tiếng cười rộn rã mà anh đắm anh say anh nghiêng anh ngả anh mộng anh mơ bướm ong lơi lả. Rồi mốt nọ mai kia khi xuân