Tên thật: | Lê Minh Hảo |
Nghệ danh: | Lê Minh Hảo |
Năm sinh: | 1977 (47 Tuổi) |
Quê quán: | Bến Tre |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Lê Minh Hảo sinh năm 1977, quê quán tại Bến Tre.
Nghệ sĩ Lê Minh Hảo đạt giải ba chương trình Chuông Vàng Vọng Cổ năm 2009.
Lê Minh Hảo sở hữu một giọng ca sáng và khả năng hát vọng cổ hơi dài rất tốt.
Em ơi! nếu đã yêu nhau ai chẳng mong tròn câu duyên nợ. Dù xa nhau phương trời dịu dợi lòng anh vẫn nhớ vẫn thương vẫn chờ vẫn đợi, nhớ biết bao kỷ niệm tình ta bên vườn hoa ấy, có mây xám dần bay có gió chiều nhè nhẹ, có những cánh chim đơn đang bây về tổ ấm, thì em hỡi em ơi dù biết rằng yêu là đau khổ, nhưng không yêu lòng anh càng khổ lụy... thêm... nhiều.
Từ nay xa cách khó mong có ngày gặp lại. Cẩm Giang nàng hỡi sao trời chia cách đôi ta. Cẩm Giang ơi cho dù mặt đất này sụp đổ tan hoang và vầng dương kia tắt lịm đi giữa dòng đời giông bão nhưng tình cảm đôi ta vẫn trọn đời chung thủy
Ngăn cách này ngàn thu vương sầu. Mai này vắng xa thương nhớ không nhòa. Thương kẻ đi xa lòng nặng mang bao niềm đau. Bà ơi tôi sẽ ra đi để đưa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã. Rồi có chiều nào dừng chân nơi quán lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây hoài niệm kẻ đăng trình.
Tây Thi ơi, nước bạc ngược dòng trăng tà lộn bóng nàng ra đi để cho tôi mang sầu hận đến muôn... đời.
Thôi thôi bà ơi, tình ta cách xa từ đây. Còn chi đâu, bao mối duyện ban đầu. Lệnh bà ơi kỉ niệm ngày xưa trọn đời tôi nhớ mãi và hôm nay tôi trở về đây là chỉ mong sau gặp lại người xưa qua bao năm dài xa cách.
Thôi mình đành chia tay trong bóng đêm em về nơi cõi xa. Nặng mang ở tim đôi tình gian lao khó nhọc tâm tình đồng ý. Tình vợ chồng em nguyền thuỷ chung như cánh hoa tươi hồng sắc hương.
Nghe gió đồng bềnh bồng thênh thênh. Yên đất giồng là mầm đậu lên. Có đôi mắt nhung thâm thấp trung trung mà nhiều chiến công ngang tầm dũng sĩ.
Kể tiếp đi anh chuyện đánh tàu bằng ghe biển, của quê anh vùng sông nước em yêu. Anh ơi, ngày xưa thật xưa núi hứa với rừng nuôi cây thành cổ thụ. Rồi giặt mỹ đến pháo bầy bơm thảm cạo sạch màu sanh cho núi đứng cô đơn nên núi buồn núi giận, núi hóa thành những chàng trai phù đổng... phi... thường.
Bảo ơi tại vì bản thân em giờ đây hoen ố nên đành phải quay lưng cuối mặt trốn chạy người... xưa. Trời ơi vậy mà bấy lâu nay bị cầm giang trong ngục tù tâm tối cứ sợ cứ lo cho người tôi yêu phải năm chờ tháng đợi. Sợ từng cơn gió rét sợ lúc trời đổ mưa giông làm cho lệch hồng môi thắm mắt biết kém xanh, tóc mây dã dợi bao nỗi nhớ niềm thương rai rứt con tim làm cho ai phải ngày ngày mòn mỏi nhớ mong đêm canh dài thấp thẻo, thương đời hoa lạnh lẽo chốn cô phòng.