Tên thật: | Nguyễn Thị Mỹ Tiên |
Nghệ danh: | Mỹ Tiên |
Năm sinh: | 1994 (31 Tuổi) |
Quê quán: | Long Mỹ, Hậu Giang (Cần Thơ cũ) |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Mỹ Tiên tên đầy đủ là Nguyễn Thị Mỹ Tiên, Mỹ Tiên sinh năm 1994 quê quán tại Hậu Giang, Việt Nam.
Năm 2017 Nghệ sĩ Mỹ Tiên đã xuất sắc đạt huy chương bạc Giải thưởng "giọng ca cải lương Bông lúa vàng" do đài tiếng nói Nhân dân TP. HCM tổ chức. Huy chương vàng năm đó thuộc về thí sinh nghệ sĩ Phương Thúy và huy chương đồng thuộc về thí sinh Phan Thị Mai Phương.
Năm 2019 Mỹ Tiên dành giải ba trong chương trình Chuông Vàng Vọng Cổ truyền hình. Quán quân Chuông vàng năm đó thuộc về nghệ sĩ Phương Cẩm Ngọc (Quách Thị Diễm Ngọc).
Không còn con sông nước dâng tràn lên bãi bồi. Anh về quê em khắp nơi như là biển khơi. Chập chờn mái tranh ngôi lên giữa ngọn triều dâng, những đàn gà con chơi vơi đứng nhìn trời xanh... Ôi những gương mặt dày dạn gió sương để có những hạt lúa thơm cho đời no ấm. Giờ thêm vết hằn sâu trên bờ môi khóe mắt thương cho những người thân đói lạnh giữa... mưa... chiều.
Tóc ngang lưng giữa chừng em bới để chi dài để chi dài bối rối lòng anh. Tóc ngang lưng vừa chừng em bới tháng lại ngày qua tâm tư chờ đợi.
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
Trở về làng quê bao tháng năm xa xôi cách biệt Trên từng lối mòn, hàng tre xưa nay đã già nua Suốt chặng đường xa trên chiếc xe đò vượt qua từng cây số. Bánh vẫn lăn nhanh sao lòng còn thấy chậm vì sớm mong gặp lại đấng… sinh… thành.
Vì sao anh nhớ em thế này? Thương nhớ đong đầy trong lòng mắt. Ta sẽ không sầu đau, sẽ luôn có nhau trong đời. Chung lối ta đi về cho dù bể dâu người
Hoa mai khoe sắc đưa hương đón chào xuân sang. Yến đang dệt nền xuân thắm trời xanh quê nhà. Cứ mỗi độ hoa mai khoe sắc vàng tươi đón ánh bình minh là em nghe lòng thổn thức. Rộn rã niềm vui chờ ngày xuân mới đi lễ đầu năm cầu chúc bao điều.
Đâu có thể phai mờ, kỷ niệm tuổi thơ, đâu có thể phai mờ. Em ơi có phải tại bờ dậu lưa thưa nên dây bí vàng mới len vào bên đó, hay tại sân trường chờ mong bông bí trổ nên dối bạn giấu cô mà mở ngõ... đưa... đường. Ôi cái thuở thơ ngây cái thời khờ dại. Đâu biết một lần ra đi là có đôi khi không trở lại… bao... giờ.