Tên thật: | Đặng Thị Mỹ Vân |
Nghệ danh: | Mỹ Vân |
Năm sinh: | 1982 (42 Tuổi) |
Quê quán: | Đang cập nhật |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Mỹ Vân tên thật Đặng Thị Mỹ Vân, Mỹ Vân sinh năm 1982, tại huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai. Nghệ sĩ Mỹ Vân đạt giải chuông bạc tại cuộc thi Chuông Vàng Vọng Cổ năm 2010, người dành quán quân chuông vàng năm đó là nghệ sĩ Bùi Trung Đẳng. Mỹ Vân được đánh giá là nghệ sĩ cải lương có giọng ca ngọt ngào, truyền cảm, dễ đi vào lòng người.
Sau khi tốt nghiệp Trường Trung cấp Nghệ thuật Đồng Nai (năm 200 - 2004), Mỹ Vân về đầu quân cho Đoàn Cải lương Đồng Nai. Chị tham gia biểu diễn nhiều vở cải lương để lại ấn tượng đẹp trong lòng khán giả như: Công chúa Phát Ngân trong vở cải lương “Dời đô” của tác giả Lê Duy Hạnh, vai Triệu Trinh Nương trong vở cải lương “Triệu Trinh Nương”, vai A Khắc Thiên Kiều trong vở cải lương “Người tình trên chiến trận”, Ngọc Hà trong vở cải lương “Tâm sự Ngọc Hân”...
Năm 2010, Mỹ Vân tham gia Cuộc thi “Chuông vàng vọng cổ” do Đài truyền hình thành phố Hồ Chí Minh tổ chức, Mỹ Vân đã vượt qua được nhiều thí sinh đến từ các địa phương trên cả nước để đoạt huy chương bạc của cuộc thi.
Ngoài phục vụ tại Đoàn Cải lương Đồng Nai, Mỹ Vân còn tham gia biểu diễn nhiều chương trình văn nghệ như: Vầng trăng cổ nhạc, Ngân mãi chuông vàng, Nghệ sĩ và tri âm, Giai điệu phương Nam, Chuyện xưa tích cũ, Âm vang miền Tây, Hoạt cảnh sân khấu cải lương Nam bộ.
Năm 2012, nghệ sĩ Mỹ Vân về đầu quân cho Đoàn Văn Công Đồng Tháp, được sự quan tâm của lãnh đạo, sự chia sẻ của các thế hệ diễn viên đi trước, Mỹ Vân đã nhanh chóng hòa nhập tập thể và công việc mới.
Em ơi giọt lệ sầu thương chứa chan buồn thảm, trăm mối vương mang lòng đau nặng gánh tiếng hẹn trăm năm đành dang dở duyên...
Đã mấy lần qua ngõ nhà em mà lòng anh cứ phập phồng lo sợ. Nửa muốn vào thăm nhưng nửa còn e ngại không biết rồi đây ba mẹ em có đẹp dạ vui... lòng.
Hồn lỡ sa vào đôi mắt Em, chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm. Thầm ước nhưng nào đâu dám nói, khép tâm tư lại thôi, đường hoa vẫn chưa mở lối. Nhà anh cách nhà Em bởi một rào dậu thưa bốn mùa phơi nắng gió. Có những buổi hoàng hôn anh ngồi trên gác trọ, nhìn trộm sang Em đang phơi tóc ở… vuông… rào.