
Em ơi trăng sáng đêm thu chỉ là màu khăn tang trắng, nếu hai đứa ta chẳng đặng chung... cùng. Thì dù mùa xuân ta vẫn thấy lạnh lùng.
Tên thật: | Nguyễn Thị Ngọc Châu |
Nghệ danh: | Ngọc Châu |
Năm sinh: | 1990 (32 Tuổi) |
Quê quán: | Đồng Tháp |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Ngọc Châu tên thật là Nguyễn Thị Ngọc Châu, nghệ sĩ Ngọc Châu sinh năm 1990 quê quán tại tỉnh Đồng Tháp.
Cô tham gia chuông vàng vọng cổ năm 2016 và được giải ba hay còn gọi là giải chuông Đồng vọng cổ. Sau khi tham gia chương trình và đạt giải, nghệ sĩ Ngọc Châu cho ra những video tân cổ hiện đại trên Youtube.
Với ngoại hình ưa nhìn, giọng ca ngọt ngào, cô đã được lòng khán giả với những video nhiều lượt xem trên Youtube. Cô còn kết hợp song ca rất ăn ý với những nghệ sĩ khác như Lâm Hữu Tặng, Hồ Minh Đương, Bùi Trung Đẳng,...
Một số tác phẩm nổi bật của nghệ sĩ cải lương Ngọc Châu như: Thà Người Đừng Hứa, Con Ghẻ, Đính Ước, Lỡ Mối Duyên Quê,...
Em ơi trăng sáng đêm thu chỉ là màu khăn tang trắng, nếu hai đứa ta chẳng đặng chung... cùng. Thì dù mùa xuân ta vẫn thấy lạnh lùng.
Bến cũ cô liêu một mình em giữa trời chiều hiu hắt. Nhớ thương ai cõi lòng quạnh thắt dõi mắt xa trông vời vợi bóng chim... trời.
Ga nhỏ đêm nay vắng bóng hình ai nên gió heo mây càng thêm rét mướt. Bóng nhỏ bơ vơ thẫn thờ đếm bước, trời đất vào thu lướt thướt sương... gầy.
Em ơi đám mạ non trên đồng đang chờ bàn tay em cấy, chiếc gàu sòng cũng đang chờ em tát nước. Vậy mà em vội nói lời chia tay theo chồng về xứ khác
Lời mẹ ru năm xưa đã ghi vào nỗi nhớ, là hành trang nâng bước chân con khôn lớn nên... người. Chùm khế chín đong đưa khi thấy em ngọt lịm môi cười.
Nào có hẹn nhau đâu mà trời đất khiến xuôi cho anh về đây gặp em mình chưa hề quen biết. Về với quê em vùng phù sa châu thổ có những dòng sông xuôi...
Ngày mới quen nhau câu nói ai trao hẹn ước ngày sau nghe ngọt ngào nghe xao xuyến. Mong đẹp mối duyên nguyện thề son sắc sẽ mãi bên nhau...
Người thương ơi em là tia nắng ban mai là giọt sương long lanh rạng ngời trong sáng. Khơi dậy tim anh bao điều mơ ước cho nỗi nhớ thương theo anh...
Cũng gọi là con nhưng người ta thì ăn trên ngồi trước mỗi bước đi có kẻ hầu người hạ được mẹ cha cưng chiều trong chăn êm nệm ấm...
Hôm nay anh về thăm lại Miền Tây mến yêu... Hỡi khách lãng du đi khắp nẻo quê hương có nơi nào gợi cho anh nhiều lưu luyến...