Tên thật: | Nguyễn Văn Hợp |
Nghệ danh: | Nguyễn Văn Hợp |
Năm sinh: | 1986 (37 Tuổi) |
Quê quán: | Phú Yên |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ cải lương Nguyễn Văn Hợp sinh năm 1986 quê tại Phú Yên, Việt Nam. Sau khi tốt nghiệp THPT, Nguyễn Văn Hợp vào Sài Gòn để học và theo con đường nghệ thuật. Anh được đào tạo tại Trường Đại học Sân khấu Điện Ảnh và trường Cao Đẳng Văn hóa Nghệ thuật.
Sau quá trình đào tạo, anh hiện đang công tác tại Nhà hát cải lương Trần Hữu Trang. Từ năm 2012 - 2015 Nguyễn Văn Hợp công tác tại Đoàn III. Từ năm 2016 đến nay anh công tác tại Đoàn II của nhà hát.
Năm 2015, Nguyễn Văn Khởi xuất sắc dành giải nhì trong chương trình Chuông vàng vọng cổ truyền hình. Giải nhất - chuông vàng năm đó thuộc về nghệ sĩ Nguyễn Thanh Toàn.
Anh Trí ơi kể từ nay anh không còn sợ cô... đơn. Bên anh, em trọn đời săn sóc đau thương. Buồn vui năm tháng, anh sẽ tìm thấy ở bên em. Anh sẽ về lại Quy Nhơn mà làm thơ ca tụng trăng vàng.
Từ nay xa cách khó mong có ngày gặp lại. Cẩm Giang nàng hỡi sao trời chia cách đôi ta. Cẩm Giang ơi cho dù mặt đất này sụp đổ tan hoang và vầng dương kia tắt lịm đi giữa dòng đời giông bão nhưng tình cảm đôi ta vẫn trọn đời chung thủy
Quân Vương ơi suối tiển oanh đưa cho vừa câu thiên ly hận, thiếp trải niềm đau qua mấy tiếng tơ... đồng. Vách quế từ đây mưa gió lạnh cung hoàng.
Lệnh bà ơi, lệnh bà nghe tiếp đây đoạn sau cùng chứa chan lời bi thảm của người mang thanh gương gãy ôm trọn trong tim với bao nỗi nhớ niềm thương
Thôi mình đành chia tay trong bóng đêm em về nơi cõi xa. Nặng mang ở tim đôi tình gian lao khó nhọc tâm tình đồng ý. Tình vợ chồng em nguyền thuỷ chung như cánh hoa tươi hồng sắc hương.
Thôi thôi Thy ơi đừng gọi tên anh nữa mà chi cho giây phút chia ly thêm nặng sầu đưa tiễn. Vì lát nữa đây giữa hai ta mỗi đứa một phương trời dịu viễn, thì em ơi lưu luyến mà chi yêu thương để làm gì rồi tình cũng chia ly, về đi em thôi về đi em hỡi, đừng gọi tên anh nữa mà chi cho mắt lệ... rưng... sầu
Thôi thôi bà ơi, tình ta cách xa từ đây. Còn chi đâu, bao mối duyện ban đầu. Lệnh bà ơi kỉ niệm ngày xưa trọn đời tôi nhớ mãi và hôm nay tôi trở về đây là chỉ mong sau gặp lại người xưa qua bao năm dài xa cách.
Sáng xuân nay tôi ra thăm Hà Nội Như chiếc lá xa cành về cội người ơi. Hồ gươm đây gương mặt vẫn rạng ngời. Nhặt cánh đào rơi luôn bồi hồi trong dạ...
Em ơi ngày tháng năm xưa trong gió bảo nắng mưa tình không trọn vẹn đó là ngoài dự tính của đôi ta chứ anh biết rằng em không bao giờ vong tình lỗi hẹn thì giờ đây xin em hãy quên anh như quên một chiều vàng trong kỉ niệm để được an tâm khoác áo vu quy theo chồng lên kiệu hoa về bên ấy vì giờ đây anh chỉ là kẻ đứng bên vệ đường tiễn đưa kiệu hoa lần sau cuối rồi sẽ dấn thân vào trong gió bụi khi ánh tà dương vừa khuất dạng dưới chân đồi
Son ơi còn đâu, gãy đôi nhịp cầu. Gãy đôi (á a) nhịp cầu. Nàng Son có biết, tan nát tim anh. Các người ơi hãy dừng kiệu hoa lại cho ta tạ từ người yêu để rồi chia biệt. Pháo vu quy đưa tiễn ta đi thì tại sao có binh sĩ bao vây quân hầu giăng bít lối, kìa người yêu ta đang đứng nép mình chờ đợi Hồng ơi xin hiểu cho Son vì chữ hiểu chung mà phải mang tiếng phụ nhau