Tên thật: | Quách Thị Diễm Ngọc |
Nghệ danh: | Phương Cẩm Ngọc |
Năm sinh: | 1991 (34 Tuổi) |
Quê quán: | Cà Mau, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Phương Cẩm Ngọc sinh năm 1991 quê ở tỉnh Cà Mau, hiện đang sinh sống và làm việc tại TP. Hồ Chí Minh. Phương Cẩm Ngọc tên thật là Quách Thị Diễm Ngọc và nghệ danh Phương Cẩm Ngọc là do nghệ sĩ Kim Tử Long đặt cho khi tham gia Chuông Vàng Vọng Cổ.
Cô là con gái ruột của nghệ sĩ cải lương Châu Vương. Từ nhỏ, cô theo đoàn cải lương của cha mưu sinh khắp các tỉnh miền Tây. Năm cô 15 tuổi, đoàn hát giải thể, cô cùng cha đi hát ở các quán cà phê, tiệc cưới. Năm 18 tuổi, khi nghệ sĩ Châu Vương lập gia đình khác, Phương Cẩm Ngọc một mình biểu diễn nuôi mẹ và chị gái. Những năm gần đây, cô hát song song hai thể loại cải lương và nhạc trữ tình.
Lần đầu tiên xuất hiện trong chương trình Sao nối ngôi 2019, Phương Cẩm Ngọc gây ấn tượng với hình ảnh một cô gái nhỏ nhắn, gương mặt sáng sân khấu cùng nụ cười tươi tắn. Đặc biệt, nữ nghệ sĩ khiến khán giả bất ngờ vì khả năng ca vọng cổ hơi dài.
Thế nhưng ít ai biết rằng, Phương Cẩm Ngọc chưa từng được đào tạo bài bản qua trường lớp nào, cô tự trau dồi giọng hát của mình bằng cách bắt chước theo cách hát của các bậc tiền bối trong nghề. Khi tham gia Sao nối ngôi, cô luôn lo lắng, thiếu tự tin về diễn xuất, đặc biệt là ở những tập đầu tiên.
Nói về thời điểm Phương Cẩm Ngọc biết bản thân sở hữu làn hơi dài, Tân quán quân Sao nối ngôi tiết lộ, từ nhỏ cô đam mê cải lương, đặc biệt yêu thích nữ nghệ sĩ cải lương Phượng Hằng nên ít nhiều bị ảnh hưởng cách lấy hơi của đàn chị: “Tôi yêu thích làn hơi của chị ấy, không hiểu sao khi tôi cất tiếng hát thì giọng tôi giống chị ấy rất nhiều. Vì chị ấy mà tôi có làn hơi như hiện nay”.
Trong năm 2019, Phương Cẩm Ngọc còn đạt giải quán quân cuộc thi Chuông Vàng Vọng Cổ truyền hình.
Xin trả lại cho anh những gì trong kỷ niệm, trả ánh trăng thanh, trả dòng nhật ký mà trong những đêm thâu em thức đợi... anh... về. Xin trả anh ân tình của ngày xưa dưới cơn mưa rào em cùng anh trú mưa bên đường ta nhìn nhau trao nụ hôm đắm say...
Thôi thôi Thy ơi đừng gọi tên anh nữa mà chi cho giây phút chia ly thêm nặng sầu đưa tiễn. Vì lát nữa đây giữa hai ta mỗi đứa một phương trời dịu viễn, thì em ơi lưu luyến mà chi yêu thương để làm gì rồi tình cũng chia ly, về đi em thôi về đi em hỡi, đừng gọi tên anh nữa mà chi cho mắt lệ... rưng... sầu
Thôi thôi ông ơi! Ông đừng chạy chối quanh co cho tôi thêm rõ mặt một con người gian ngoa nguy hiểm, vì khi đối mặt cùng ông tôi đủ chân lý của một...
Người ơi ước hẹn ngày xưa em ấp ủ trong tim những lời thề non hẹn biển, rồi nhớ rồi thương rồi năm chờ tháng đợi ngày kết mối tơ loan mà dịu dợi...
Ai đã cùng tôi ngày xưa thề câu hẹn ước. Ai đã cùng tôi ngày xưa thề câu thuỷ chung. Thôi có còn chi đâu khi người ra đi không hẹn ngày trở lại. Có còn chăng nơi xóm nghèo hiu quạnh bên dòng sông trơ trọi bóng... con... đò.
Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai... Chị ơi chỉ còn có một đêm nay rồi sáng mai đây em phải theo chồng về xứ lạ.
Đừng nhìn nhau chi mà hoen lệ bờ mi... Ai thấu cho em ngày khoác áo vu quy mà lệ thấm hoen mi em thành người dong phụ...
Em ơi ngày tháng năm xưa trong gió bảo nắng mưa tình không trọn vẹn đó là ngoài dự tính của đôi ta chứ anh biết rằng em không bao giờ vong tình lỗi hẹn thì giờ đây xin em hãy quên anh như quên một chiều vàng trong kỉ niệm để được an tâm khoác áo vu quy theo chồng lên kiệu hoa về bên ấy vì giờ đây anh chỉ là kẻ đứng bên vệ đường tiễn đưa kiệu hoa lần sau cuối rồi sẽ dấn thân vào trong gió bụi khi ánh tà dương vừa khuất dạng dưới chân đồi
Đến với Trường Sa là niềm mơ ước, của bao người con nước Việt yêu thương. Thật tự hào biển đảo của quê hương, Trường Sa đó, rạng ngời bao năm tháng. Từ cảng Cam Ranh con tàu lướt nhanh giữa biển trời Tổ quốc. Chở trọn yêu thương từ lòng đất mẹ gửi đến Trường Sa bao tĩnh nghĩa... đong... đầy.
Thôi đã không duyên nợ, anh về đi. Chúc anh trọng đời được bình an, sống vui bên người, em thầm vui khi nhìn anh ấm êm. Mịt mờ xa, anh giờ bóng chi...