Tên thật: | Võ Thị Phương Thúy |
Nghệ danh: | Phương Thúy |
Năm sinh: | 1983 (42 Tuổi) |
Quê quán: | Cần Thơ |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ cải lương Phương Thúy tên đầy đủ là Võ Thị Phương Thúy, Phương Thúy sinh năm 1983 quê quán tại Cần Thơ, Việt Nam.
Năm 2017 Nghệ sĩ Phương Thúy đã xuất sắc đạt huy chương vàng Giải thưởng "giọng ca cải lương Bông lúa vàng" do đài tiếng nói Nhân dân TP. HCM tổ chức. Huy chương bạc năm đó thuộc về thí sinh Nguyễn Thị Mỹ Tiên (nghệ sĩ Mỹ Tiên) và huy chương đồng thuộc về thí sinh Phan Thị Mai Phương.
Người hâm mộ biết đến Phương Thúy với nghệ danh Phương Thúy - Bông Lúa Vàng.
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Đọc lại trang thơ em viết cho anh mà ngày xưa cứ ngập ngừng chưa dám gởi. Mỗi bận hoàng hôn em ra vào ngóng đợi khi gặp mặt người yêu thì lòng dạ rối
Chiều nay rừng núi quạnh hiu mây chiều giăng giăng lạnh. Người sơn nữ trên đường về bản thượng gùi nhỏ trên vai như chở nặng nỗi đau... buồn.
Phu nhân ơi đôi khi ta muốn nói với nàng bằng những tiếng thân yêu để bỏ những khi nỗi nhớ nhung bao ngày xa vắng. Nhưng chợt nhớ quê hương đang đắm
Mọi chuyện ai ngờ đâu với những giấc mơ chợt đến với tôi trên đường về quê ngoại. Chuyến xe miền Tây bao người xa lạ cô gái kề bên bắt chuyện tâm...
Enh đang cuối đầu chờ ơn huệ. Em rộng lòng tha thứ cho anh. Kẻ gây cho em khổ đau lận đận. Suốt cuộc đời duyên nợ dở dang.
Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai... Chị ơi chỉ còn có một đêm nay rồi sáng mai đây em phải theo chồng về xứ lạ.
Em ơi trăng sáng đêm thu chỉ là màu khăn tang trắng, nếu hai đứa ta chẳng đặng chung... cùng. Thì dù mùa xuân ta vẫn thấy lạnh lùng.
Về thôn xưa ta hát khúc hoan ca. Ngọt hương lúa tình quê thêm đậm đà. Rào rạt bao niềm thương trong mái lá. Đường về thôn xưa theo gió thoảng đưa ngạt ngào hương lúa mới. Tiếng ai hát như thiết tha mời gọi bên bờ dâu xanh nắng rọi má em hồng.
Ngày xưa Trương Chi sống cô đơn, lênh đênh với con đò giữa dòng sông sâu. Thưa tiểu thơ, tôi là kẻ đêm đêm trỗi khúc tiêu buồn trên sông lạnh, lòng chỉ muốn gửi nỗi niềm riêng cho áng mây xa, cho vầng trăng sáng không ngờ khúc nhạc kia vọng đến cung son khiến cho tiểu thơ buồn thảm, dập đầu xin ơn trên tha thứ tội… vô… tình.