Tên thật: | Nguyễn Ngọc Quế Trân |
Nghệ danh: | Quế Trân |
Năm sinh: | 1981 (43 Tuổi) |
Quê quán: | TP. Hồ Chí Minh, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ cải lương Quế Trân tên đầy đủ là Nguyễn Ngọc Quế Trân sinh ngày 19 tháng 2 năm 1981 tại TP. Hồ Chí Minh. Quế Trân được trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú (2011). Quế Trân là con gái của nghệ sĩ nhân dân Thanh Tòng.
Quế Trân là con gái của nghệ sĩ nhân dân Thanh Tòng và là hậu duệ đời thứ 5 của đại gia đình tuồng cổ Bầu Thắng - Minh Tơ. Quế Trân theo nghiệp từ năm 8 tuổi (năm 1989) ở đoàn Đồng ấu Bạch Long. Thời gian sau đó, Quế Trân được trui rèn tay nghề và dần khẳng định trên các sân khấu: Sông Bé 2, Sài Gòn 1, Minh Tơ, Dạ Lý Hương Tuổi Trẻ, Kim Hương Trần Hữu Trang, Câu lạc bộ Cải lương Hội Sân khấu Thành phố Hồ Chí Minh, Thế giới Trẻ.
Quế Trân đã có nhiều vai diễn rất thành công với nhiều dạng khác nhau. Nhiều vai diễn của Quế Trân đã để lại dấu ấn tốt trong người xem như: Phương Thảo (vở Nhảy múa với quỷ dữ), Nga (Khúc ly hương), Phượng (Con mắt thời gian), Công chúa thiên Kiểu (Trắng hoa mai), Công chúa Phi Long (Xử án Bàng Quý Phi), công chúa Bích Vân (Bên cầu dệt lụa), công chúa An Tư (Kình ngư và bông lau đá), công chúa Ngọc Hân (Trời Nam).
Theo nghiệp diễn đã lâu nên giọng ca của Quế Trân vô cùng trong trẻo và mượt mà.
Ngoài diễn xuất nghệ thuật, Quế Trân còn là đại biểu Hội đồng nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh khoá 8 (2011-2016) và khóa 9 (2016-2021), khu vực bầu cử huyện Bình Chánh.
Tham khảo: Wikipedia
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về? Có phải vì giận em mà chiều nay anh không thèm đưa đón. Để mặc cho em đứng một mình bên...
Phu nhân ơi đôi khi ta muốn nói với nàng bằng những tiếng thân yêu để bỏ những khi nỗi nhớ nhung bao ngày xa vắng. Nhưng chợt nhớ quê hương đang đắm
Nhớ mùa chôm chôm trước, mùa chôm chôm kỷ niệm, biết bao nhiêu nồng thắm. Trên chuyến sang ngang qua đò Mỹ Thuận, em mời anh mua sao anh lẳng lặng nhìn mặt nước phù sa gờn gợn chảy… xuôi... dòng. Mong cho mai sau, đời ta luôn có nhau, như những ngày mới gặp nhau.
Ai bảo lời ca em gợi mở tâm tư của tình yêu thầm lặng nhưng da diết, và giọng hát như ru nghe ngọt ngào tha thiết làm xao xuyến lòng anh từ giây phút
Hai tiếng Cà Mau nghe sao thân thiết quá. Tôi nhặt lá tràm rơi trên đường vào xóm nhỏ lòng buâng khuân khi trở lại... quê... nhà. Nghe nói Cà Mau xa lắm, ở cuối cùng bản đồ Việt Nam.
Khi biết em, mang kiếp cầm ca. Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát cho người người, bỏ tiền mua vui, hỏi rằng anh ơi còn yêu em nữa thôi? Trót mang kiếp cầm ca đêm đêm dưới ánh đèn sân khấu. Gượng nở nụ cười tươi gửi lời ca và giọng hát… cho… đời.
Đêm chưa ngủ, nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi. Đường về đêm đêm bùn lầy bôi lối ngõ không tên mưa sụt sùi qua phố vắng. Hồn lắng đọng giọt nhớ thương như hạt mưa rơi tí tách giữa… đêm... buồn. Phố vắng đìu hiu mưa khuya sầu cắt ruột bên ngọn tàn đăng hiu hắt. Mình chắt chiu mong đợi bóng người yêu lầm lũi dưới… mưa... dầm.