Tên thật: | Nguyễn Thanh Nhường |
Nghệ danh: | Thanh Nhường |
Năm sinh: | 1982 (42 Tuổi) |
Quê quán: | Cần Thơ |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ cải lương Thanh Nhường tên khai sinh là Nguyễn Thanh Nhường. Nghệ sĩ Thanh Nhường sinh năm 1982, quê quán tại Cần Thơ.
Nghệ sĩ Thanh Nhường đạt giải 3 chương trình Chuông Vàng Vọng Cổ năm 2011. Giải nhất năm đó thuộc về Nghệ sĩ Nguyễn Văn Mẹo.
Dù thế nào thì em cũng xa tôi, quay bước đi xa rồi. Cho ngỗn ngang bên đời còn chuỗi ngày nhớ thương đầy vơi. Tháng năm lướt trôi qua đời mà một người vấn vương sầu thương. Rồi một chiều lặng lẽ ngang qua tình cờ ta chạm mặt. Thăm hỏi đôi câu chào nhau rồi vội bước, mưa ướt bờ vai hay mưa ướt... trong... lòng.
Trả lại em đêm dài chung đôi bóng dưới trăng sao. Trả lại em con đường in bóng mát của ngày nao. Trả lại em ánh đèn công viên đó dưới mưa bay.
Mây trắng bay lá rụng đầy sân vàng. Thương nhớ gì đâu nghe lòng vương sầu thương thiết tha. Vâng đó là nỗi thầm lặng xót xa mà tôi không bao giờ hờn trách, vậy thì xin Lý Hồng Miên đừng vội trách tôi là một kẻ vô tình.
Bây giờ qua muốn đi nơi nào. Hàm Luông Chợ Lách Mỏ Cày Cổ Chiên... Bậu sang phà Rạch Miễu, Qua lẽo đẽo theo sau...
Cho con gánh mẹ một lần, cả đời mẹ đã tảo tần gánh con. Mẹ ơi mẹ đã gánh con suốt tuổi ấu thơ cho đến ngày khôn lớn. Sau bao năm con đi biền biệt nay trở về đây nghe lòng khắc khoải Khi nhìn mắt mẹ… vui… cười. Cho con gánh cả đôi vai, thân cò lặn lội sớm mai vai gầy.
Từ làng quê nghèo em lên chốn thành đô ôm bao ánh đèn mờ tìm tương lai rạng rỡ... Thì lối cũ đường xưa trong nắng trong mưa chỉ một mình tối một mình
Đau nhói trong tim, tin bão xa đang về. Thương lắm bao gia đình đang oằn mình dưới cơn triều dâng. Tiếng kêu thét trong mưa dầm, tìm thâm tình khuất sau màn đêm. Miền Trung đất bồi phù sa, người miền Trung gian khó từ nhiều đời qua.
Anh ở đầu sông, em cuối sông Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Xa nhau đã chín ba mùa lúa Chưa ngày gặp lại nhớ mênh mông. Nghe tiếng bìm bịp kêu nhìn theo con nước chảy, chín nhớ mười mong đầu sông cuối bãi những dòng thơ gởi lại bến ân… tình.
Ơi những dòng sông chảy ra biển rộng. Ơi những cánh cò bay giữa trời xanh. Tôi bất chợt ngẩn ngơ khi đâu đó vọng đưa câu hò xứ sở. Một góc quê hương đã nằm sâu trong nỗi nhớ rồi thao thức từng đêm nghe sương vỡ bên... thềm.
Mẹ Phạm Thị Lựu con về đây thăm mẹ. Giữa mùa me thay lá non tơ. Cánh đồng Năng con cò trắng bơ vơ. Đang kiên nhẫn vượt đường xa về tổ. Mẹ ơi! Mẹ không còn nhưng con vẫn nhớ con cá ngát ba câu mẹ nấu nồi canh chua lá me trong chiều hôm ấy. Một bữa cơm ngon tiễn con đi đánh giặc có nước mắt mẹ chan nghe mằn mặn chén cơm chiều.