Tên thật: | Trần Thị Thu Vân |
Nghệ danh: | Thu Vân |
Năm sinh: | 1987 (37 Tuổi) |
Quê quán: | Huyện Cờ Đỏ, Cần Thơ |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ cải lương Thu Vân tên thật là Trần Thị Thu Vân, Nghệ sĩ Thu Vân sinh năm 1987 tại huyện Cờ Đỏ, thành phố Cần Thơ.
Thuở nhỏ, chị đã nghe nhiều vở cải lương cũng như các bản hòa tấu qua băng đĩa rồi tập ca theo. Cứ thế, năng khiếu ca hát của chị ngày càng được thể hiện và mọi người động viên tham gia các cuộc thi.
Năm 14 tuổi, Thu Vân tham gia ca hát ở nhiều nơi để giao lưu học hỏi thêm kinh nghiệm. Sau đó, chị đã tham gia các cuộc thi đờn ca tài tử cấp huyện, tỉnh để tích lũy kinh nghiệm cho bản thân.
Đến năm 2007, lên TP. Hồ Chí Minh tham gia khóa học dẫn chương trình, chị đã đăng ký dự thi giải Bông lúa vàng do VOH tổ chức. Kết quả, chị xuất sắc đoạt huy chương bạc.
Được sự khuyến khích, ủng hộ của gia đình và bạn bè, năm 2008, chị đoạt huy chương vàng cuộc thi Mộc quán Nguyễn Trọng Quyền diễn ra tại thành phố Cần Thơ. Niềm vui nối tiếp niềm vui khi năm 2009, danh hiệu chuông vàng trong cuộc thi Chuông vàng vọng cổ do HTV tổ chức đã xướng tên Trần Thị Thu Vân. Đây cũng chính là bước ngoặt vô cùng quan trọng trên bước đường hoạt động nghệ thuật của chị.
Nghệ sĩ Thu Vân sở hữu giọng ca trong trẻo, ngọt ngào và có sở trường ca vọng cổ dài hơi vô cùng đặc sắc lại mang nét lạ của riêng mình. Tuy chưa được đào tạo qua trường lớp chuyên nghiệp về diễn xuất, nhưng bù lại chị luôn cố gắng học hỏi không ngừng trong từng vở diễn. Điều đó được chứng minh qua những vở mà chị tham gia trong chương trình Ngân mãi chuông vàng của HTV cũng như các đợt liên hoan, hội diễn trên sân khấu chuyên nghiệp.
Năm 2012, với vai Thà trong vở cải lương Dòng nhớ, nghệ sĩ Thu Vân nhận huy chương bạc tại Liên hoan sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc. Vai diễn Nguyễn Thị Minh Khai trong lớp trích đoạn Sáng mãi niềm tin đã giúp chị đoạt được huy chương vàng cuộc thi tài năng trẻ diễn viên sân khấu cải lương và dân ca kịch chuyên nghiệp toàn quốc năm 2014.
Đến năm 2015, chiếc huy chương vàng đã đến với chị qua vai Mận trong vở Cơn mê cuối cùng tại cuộc thi Nghệ thuật sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc. Năm 2017, trong chương trình Đường đến danh ca vọng cổ, chị đã trải qua quá trình khổ luyện với sự hướng dẫn của huấn luyện viên nghệ sĩ ưu tú Thoại Mỹ nên xứng đáng với ngôi vị quán quân.
Năm 2018, tại Liên hoan cải lương toàn quốc, nghệ sĩ Thu Vân xứng đáng nhận được chiếc huy chương vàng qua vai Út Mai trong vở Tình yêu thời chiến.
Trải qua quá trình rèn luyện không ngừng, nghệ sĩ Thu Vân đã khẳng định khả năng ca diễn của mình trong lòng công chúng, được khán giả gần xa yêu mến. Năm 2019, chị vinh dự là một trong những nghệ sĩ trẻ nhận được danh hiệu nghệ sĩ ưu tú. Không hài lòng với những thành tích đạt được, chị luôn
Bảo Xuyên ơi! Đêm nay giữa canh trường cô liêu. Ta gối đầu trên đá thèm giấc mơ yêu. Nếu biết ngày nay phải nát ruột chia xa thì xưa kia đừng bao giờ mình gặp gỡ. Chén rượu ngày xưa không ngọt ngào tình nghĩa thì chung rượu ngày nay đâu cay đắng nỗi thương sầu.
Bây giờ qua muốn đi nơi nào. Hàm Luông Chợ Lách Mỏ Cày Cổ Chiên... Bậu sang phà Rạch Miễu, Qua lẽo đẽo theo sau...
Xưa van xin mộng thấy mình hóa bướm nay mối tình câm chưa nói được, tôi cũng muốn hóa thân thành bướm trắng để sang chơi thăm người mơ tưởng nghe mình
Anh ở đầu sông, em cuối sông Uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Xa nhau đã chín ba mùa lúa Chưa ngày gặp lại nhớ mênh mông. Nghe tiếng bìm bịp kêu nhìn theo con nước chảy, chín nhớ mười mong đầu sông cuối bãi những dòng thơ gởi lại bến ân… tình.
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai... Chị ơi chỉ còn có một đêm nay rồi sáng mai đây em phải theo chồng về xứ lạ.
Xưa van xin mộng thấy mình hóa bướm nay mối tình câm chưa nói được, tôi cũng muốn hóa thân thành bướm trắng để sang chơi thăm người mơ tưởng nghe mình
Đêm trắng đêm đối gương nhớ người, bóng ai đứng ngoài hiên vắng, phải chăng anh bao ngày xa vắng. Men rượu tiễn đưa như vẫn nồng nàn khiến hồn em ngây ngất. Hương lửa yêu đương còn phảng phất đâu đây, ngào ngạt chốn... loan... phòng.
Đêm trắng qua sông dài, chợt nghe tiếng quốc dưới trăng. Chim hỡi chim kêu bầy, mà như chim hót nhớ ai. Em lại trở về đây trên bến sông xưa đêm nào đưa tiễn. Anh ở nơi đâu sao chỉ có vầng trăng đơn lạnh đón… em… về.
Từ lúc quen nhau chưa nói một lời gì, tỏ tình ta mến nhau. Nhiều đêm ngắm sao mơ ước duyên mình bền lâu, suốt đời tình thắm sâu. Đám cưới nhà ai rộn ràng con phố nhỏ. Có phải người tôi yêu từ dạo đó qua mấy mùa yêu mà chưa dám ngỏ đôi lời.