Tên thật: | Trịnh Thị Ngọc Huyền |
Nghệ danh: | Trịnh Ngọc Huyền |
Năm sinh: | 1994 (29 Tuổi) |
Quê quán: | Trà Vinh, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Trịnh Ngọc Huyền tên thật là Trịnh Thị Ngọc Huyền. Trịnh Ngọc Huyền sinh năm 1994 quê quán tại Trà Vinh, Việt Nam.
Từ nhỏ cô đã rất mê nghệ thuật cải lương đã biết ca cải lương từ nhỏ bằng năng khiếu và sự chỉ bảo của các cô chú có nghề chung xóm. Tuy trong bước đừng làm nghệ thuật chuyên nghiệp cũng gặp nhiều khó khăn gian khổ nhưng Ngọc vì yêu nghề đã vượt qua nhiều thách thức.
Cô là học trò của nghệ sĩ Kim Từ Long trong chương trình Đường Đến Danh Ca Vọng Cổ mùa 2. Trịnh Ngọc Huyền đoạt quán quân Đường Đến Danh Ca Vọng Cổ mùa 2 và Chuông Bạc Vọng Cổ 2016.
Với giọng hát ngọt ngào và gương mặt rất dễ thương, xinh đẹp, Trịnh Ngọc Huyền đang dần khẳng định hình ảnh của mình trong mắt khán giả, người hâm mộ.
Cùng xem một số hình ảnh nghệ sĩ Trịnh Ngọc Huyền tại đây...
Anh Trí ơi kể từ nay anh không còn sợ cô... đơn. Bên anh, em trọn đời săn sóc đau thương. Buồn vui năm tháng, anh sẽ tìm thấy ở bên em. Anh sẽ về lại Quy Nhơn mà làm thơ ca tụng trăng vàng.
Không! Yêu nhau không bao giờ có tội. Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim.
Em ra đi khi gà chưa gọi sáng. Trăng mùng mười còn giỡn nước giữa đầm sen. Ngày lại ngày qua hàng trăm cây số nối chặng đường dây em vượt lộ... qua... đồng.
Ngăn cách này ngàn thu vương sầu. Mai này vắng xa thương nhớ không nhòa. Thương kẻ đi xa lòng nặng mang bao niềm đau. Bà ơi tôi sẽ ra đi để đưa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã. Rồi có chiều nào dừng chân nơi quán lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây hoài niệm kẻ đăng trình.
Chờ mong từng ngày đôi ta ước mong duyên lành. Anh sẽ đi cùng em qua những dòng kênh cùng nghe giọng hò đậm tình quê mình...
Quân Vương ơi suối tiển oanh đưa cho vừa câu thiên ly hận, thiếp trải niềm đau qua mấy tiếng tơ... đồng. Vách quế từ đây mưa gió lạnh cung hoàng.
Cái "chợ" có hồi nào và bao nhiêu tuổi. Mà ai cũng bảo rằng Chợ Mới quê hương. Chúng tôi yêu nhau đã sáu năm rồi mà chưa thành chồng thành vợ. Cha thì gật đầu, mẹ thì quay ngang rồi bảo thằng Tâm có cái tính cộc cằn sợ sau này này con Hồng bị nó ăn hiếp
Phố vắng đêm ngay ngoài hiên mưa vẫn rơi rơi cho lòng em đầy vơi nỗi nhớ. Se sắt từng đem em trăn em trở, gác nhỏ buồn tênh, trời khuya em nhớ, nhớ về
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Trên chuyến sang ngang qua đò Mỹ Thuận, em mời anh mua sao anh lẳng lặng nhìn mặt nước phù sa rờn rợn chảy xuôi... dòng.