Tên thật: | Võ Minh Lâm |
Nghệ danh: | Võ Minh Lâm |
Năm sinh: | 1989 (35 Tuổi) |
Quê quán: | Cần Thơ, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Võ Minh Lâm sinh năm 1989 quê ở Cần Thơ, Việt Nam. Xuất thân trong gia đình có cha mẹ đều là nghệ sĩ, sống cuộc sống rày đây mai đó nên từ nhỏ, Võ Minh Lâm phải ở với bà nội để tiện việc học hành. Mỗi mùa hè, Lâm được ba mẹ đưa theo đoàn chơi, và cũng tập tành ca hát. Nhưng cho tới tận năm lớp 9, mơ ước của Lâm không phải là trở thành nghệ sĩ cải lương, mà là họa sĩ. Vậy mà không hiểu sao, học hết lớp 9, Lâm lại thi vào trường trung cấp Văn Hóa - Nghệ thuật của Cần Thơ, để bắt đầu bước chân vào nghề hát.
Anh là thí sinh nhỏ tuổi nhất và cũng là người đầu tiên đoạt giải Chuông vàng vọng cổ truyền hình khi giải này được tổ chức năm 2006.
Em ơi đám mạ non trên đồng đang chờ bàn tay em cấy, chiếc gàu sòng cũng đang chờ em tát nước. Vậy mà em vội nói lời chia tay theo chồng về xứ khác
Hàng cây xanh thắm màu, trên con đường ngày xưa, hai ta chung lối mộng. Cái thuở ban sơ lắm mộng nhiều mơ nhưng lối vào yêu đôi chân non còn nhiều bỡ
Ơi Vàm Cỏ Đông Ơi hỡi dòng sông. Nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh nghe chuyện màu xanh trên dòng sông Vàm Cỏ. Kỷ niệm quê hương hay tình em đó rồi năm tháng xa nhau như con sóng như con sóng nhỏ trong lòng. Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ, ánh trăng đôi bờ.
Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đành đau khổ. Vì lỡ thương nhau nên duyên tình mình giông tố. Mốt nọ mai kia em về lại nơi xa bên gia đình đầm ấm...
Phu nhân ơi đôi khi ta muốn nói với nàng bằng những tiếng thân yêu để bỏ những khi nỗi nhớ nhung bao ngày xa vắng. Nhưng chợt nhớ quê hương đang đắm
Hãy nín đi em còn khóc làm chi nữa. Ngày tháng dần trôi xóa nhòa kỷ niệm có nhớ có thương có buồn có khổ thì tình cũng đôi nơi xa cách nhau... rồi.
Nhớ mùa chôm chôm trước, mùa chôm chôm kỷ niệm, biết bao nhiêu nồng thắm. Trên chuyến sang ngang qua đò Mỹ Thuận, em mời anh mua sao anh lẳng lặng nhìn mặt nước phù sa gờn gợn chảy… xuôi... dòng. Mong cho mai sau, đời ta luôn có nhau, như những ngày mới gặp nhau.
Lệnh bà ơi, lệnh bà nghe tiếp đây đoạn sau cùng chứa chan lời bi thảm của người mang thanh gương gãy ôm trọn trong tim với bao nỗi nhớ niềm thương
Má ơi, má gởi các con lại cho bà là để đi theo một người xa lạ. Má đi tìm khoảng trời riêng chứ nào phải đâu má đi làm mắm mà dặn con chờ tới tháng ba
Quân Vương ơi suối tiển oanh đưa cho vừa câu thiên ly hận, thiếp trải niềm đau qua mấy tiếng tơ... đồng. Vách quế từ đây mưa gió lạnh cung hoàng.