Tên thật: | Võ Thị Ngọc Quyền |
Nghệ danh: | Võ Ngọc Quyền |
Năm sinh: | 1990 (34 Tuổi) |
Quê quán: | Cần Giuộc, Long An |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ cải lương Võ Ngọc Quyền tên khai sinh là Võ Thị Ngọc Quyền. Nghệ sĩ Võ Ngọc Quyền sinh ngày 8 tháng 8 năm 1990 tại Cần Giuộc, Long An.
Sau khi đoạt Cúp Bạc từ cuộc thi Chuông vàng vọng cổ 2018, con đường đến với nghệ thuật cải lương chuyên nghiệp của nghệ sĩ Võ Ngọc Quyền ngày càng rộng mở. Hoạt động nghệ thuật bằng chính khả năng mình, nữ nghệ sĩ luôn ý thức con đường nghệ thuật không đơn thuần là những hào quang chiếu rọi. Vì thế, cô vẫn không ngừng cố gắng, luôn học hỏi để giọng ca và cùng lối diễn ngày càng điêu luyện hơi.
Nếu như trước đây, Võ Ngọc Quyền chỉ được khán giả biết đến qua các show diễn cá nhân, thì hiện nay, Chuông bạc Vọng cổ 2018 đã dần tiếp cận với khán giả qua một số chương trình trực tiếp như: Vầng trăng cổ nhạc , Ngân mãi chuông vàng do Đài HTV tổ chức.
Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai... Chị ơi chỉ còn có một đêm nay rồi sáng mai đây em phải theo chồng về xứ lạ.
Thôi thôi Thy ơi đừng gọi tên anh nữa mà chi cho giây phút chia ly thêm nặng sầu đưa tiễn. Vì lát nữa đây giữa hai ta mỗi đứa một phương trời dịu viễn, thì em ơi lưu luyến mà chi yêu thương để làm gì rồi tình cũng chia ly, về đi em thôi về đi em hỡi, đừng gọi tên anh nữa mà chi cho mắt lệ... rưng... sầu
Thôi em hãy về bên người giàu sang. Còn anh tay trắng cam đành bẽ bàng. Thầm gọi tên anh cho nỗi nhớ vây quanh để trái tim em vỡ tan ngàn mảnh vụn. Dòng lệ cạn khô khóc tình đầu ngang trái đành tủi phận mình em ôm trọn khối... thương... sầu.
Tôi không còn thương nhớ người yêu Từ em cô dâu sính lễ qua cầu Nỡ quên kỷ niệm ngày thơ ấu Trò chơi cưới hỏi đầy yêu dấu Tôi chú rể em làm cô dâu.
Nếu lỡ ngày mai cách biệt ngàn đời, em bỏ lại anh - anh có buồn không? Anh ơi có phải tại mùa thu nên lá rụng đầy sân cho cành trơ rũ bóng. Hay tại gió đông vô tình lạnh giá cho hoa cỏ xơ rơ trông ngóng đợi... xuân... về.
Nhà ở cùng thôn chỉ cách nhau một dòng kênh nhỏ, ngày hai bửa chung trên ruộng đồng cày cấy trước lạ sau quen rồi ngày lại ngày qua tình thắm thêm...
Không biết tự bao giờ, mình thương nhau nhiều quá. Để nay xa rời em thấy nhớ... Em ơi, anh khăn gói xa quê quyết chí mần ăn kiếm tiền... cưới... vợ.
Anh đã yêu em từ lâu, yêu đắm say chân tình. Yêu từ trong tim mình chờ ngày về mối mai trầu cau. Út ơi chớ nên hững hờ để lòng này nhói đau từng đêm. Tuy ở thành đô mà lòng luôn nhớ về quê cũ, nhớ người em gái ngày xưa cùng anh tắm mưa hay trưa hè đi bắt ốc ôi cái tuổi thơ xưa anh còn nhớ mãi... trong... lòng.
Giữa không gian buồn tịch liêu, đêm trầm tư, tiếng mưa rơi đều, như lời, thở than tình xa. Da diết tâm tư em mượn vần thơ chép lời ca thương nhớ. Em ở đầu non anh chân trời diệu vợi, biết cuộc trùng quan phải chờ đợi đến… bao… giờ.
Cuộc đời là chốn bể dâu. Khác chi thước phim vô thường. Tiền tài là thứ phù du. Chết đi không mang theo được