Tôi với nàng tâm sự giống như nhau. Tôi cũng có lần dang dỡ tình yêu. Người ấy đã ra đi, đã quên những lời ước hẹn buổi sơ giao. Bà ơi nếu định mạng khắc khe tạo ra cho đời nhiều ngang trái,
thì định mệnh cũng là hai tiếng nói nơi đầu môi chót lưỡi của kẻ đóng vai trò phản bội vong tình.
Lâu lắm rồi tôi mới trở lại Kiên Giang.
thăm Rạch Giá quê em trong những ngày mưa biển.
Hạt mưa bay gợi lòng tôi xao xuyến
Anh ơi đã nói lời yêu, đã hẹn cùng nhau, tình mãi trọn trao không bao giờ thay đổi.
Sao nỡ đành gieo câu đầu môi trót lưỡi để trái tim đau, giây phút
Lý Trăng Soi: Con đường xưa, nay vắng em đâu rồi? Cho mình anh lẽ loi đi về, ôm niềm đau khóc trong nghẹn ngào.
Em ơi anh biết rằng tĩnh đã ly tan đôi đường cách trở,
kẻ ở người đi hai phương trời thương nhớ dẫu có yêu nhau thì duyên nợ cũng không thành.
Ngày trở về quê hương,
bao đổi thay khiến lòng xuyến xao.
Trường xưa đã thay đổi nhiều,
ngôi trường đẹp tiếng cười rộn rã.
Từ thuở ấu thơ cấp sách đến trường được thầy cô dạy bảo.
Những bài học đạo đức đầu tiên đã giúp chúng ta vượt qua gian khổ… trong… đời.
Mà sao tâm hồn tao trống rỗng cô... đơn.
Giữa nơi đô thành,
sống trong hoàn cảnh cao sang.
Khi màn đêm buông xuống,
ngồi viết lại tâm tư.
Tao sống trong nệm ấm chăn êm nhưng tâm hồn luôn trống trải.
Bởi danh lợi phồn hoa đã vùi chôn trái tim tao vào tận đáy… hoang… mồ.
Viết lên đây khúc chia tay,
càng nghe đắng lòng.
Vì sao em đành xa anh,
quên phút bên nhau?
Dấu yêu nào cứ tuôn trào,
cho lòng thêm nhớ.
Những ước mơ ngày ấy,
có nhau hạnh phúc,
nay mất rồi, còn chi đâu.
Đã lâu lắm rồi tôi mới về thăm xóm nhỏ,
thăm cánh đồng năng mọc mênh mông,
nơi đây ngày xưa nước phèn chua lúa không mọc,
nay thăm lại cánh đồng đầy vết tích chiến… tranh.
Thời gian lặng lẽ trôi nhanh cứ ngỡ như là giấc mộng.
Xuân đến hè sang thu qua đông lại mới độc lập đây mà đã hơn ba chục… năm… rồi.
Tôi bước lặng thầm giữa chiều… hoang,
nắng phai tàn lạnh lẽo không gian,
càng đau đớn tâm can,
khi duyên đầu dang dở ly tan.
Sao người nỡ quên tôi cho không gian buồn tĩnh lặng.
Cho cánh chim non lang thang hoài trong sương lạnh, cho nỗi nhớ từng đêm canh cánh… bên… lòng.