
Lòng rộn vui mùa xuân đang tới, phơi phới muôn hoa, xuân về rạo rực lòng ta, ơi quê hương mùa xuân đến thiết tha ân tình. Nhìn biển xanh quê mình Hà Tiên, nghe miên man bao lời ca, ánh dương hồng… soi sáng đời ta.
Nói Lối là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Nói Lối
Lòng rộn vui mùa xuân đang tới, phơi phới muôn hoa, xuân về rạo rực lòng ta, ơi quê hương mùa xuân đến thiết tha ân tình. Nhìn biển xanh quê mình Hà Tiên, nghe miên man bao lời ca, ánh dương hồng… soi sáng đời ta.
Con về đây về quê hương Ba Hòn thăm Mẹ Hoa mai vàng khoe sắc đón chào xuân Ngọn gió chiều cứ nhẹ thổi bâng khuâng Con nhớ Mẹ người Mẹ anh hùng có bảy người con liệt sĩ.
Phú Quốc vào xuân nồng nàn hương sắc Ánh nắng vàng ấm áp cõi lòng ta Hương xuân lan tỏa khắp muôn nhà Bao cảnh đẹp làm lòng ta ngây ngất. Mùa xuân đến mang theo biết bao sự nôn nao chờ đợi. Đảo Ngọc vào xuân mai vàng khoe sắc thắm, vui biết bao khi xuân đến với… muôn… nhà.
Lúc đất nước còn gót giày quân xâm lược, Bác Hồ xót xa trước cảnh nhân dân ta bị tù đày, áp bức Bến Nhà Rồng năm xưa, Bác lên tàu ra đi tìm đường cứu nước. Với đôi bàn tay cần cù sáng tạo, với tài trí cao minh, Bác đã tìm ra lẽ sống cho… muôn… người.
Chuyến xe chiều đưa tôi về chợ huyện, Giữa khoảng trời mây trắng nhẹ nhàng trôi. Chim hợp đàn rủ nhau bay về tổ. Lòng lâng lâng niềm thương cảm. Xuồng ai êm trôi trên dòng kinh nhỏ, tôi xin quá giang qua bờ doi Đập Đá. Xa cách bao năm chưa có dịp… quay… về.
Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư. Con ơi, học để làm người, mai sau đỡ khổ cuộc đời an vui.
Chuyến tàu sáng nay đưa tôi về đất mẹ Sóng biển rì rào hay sóng của lòng tôi Xa cách bao năm trong dạ bùi ngùi Giờ trở lại lòng dâng niềm thương cảm. Đã mấy năm qua lo gìn giữ Trường Sa nay mới trở về quê cũ. Lời mẹ ru xưa có còn vang trong gió, chuyến phà xưa có còn đưa khách… sang… bờ.
Nhìn về phương ấy Hòn Tre, khen ai khéo vẽ nên hòn đảo xanh. Nhìn xa tựa một bức tranh, lẫn trong sương sớm như thành phố xa. Chuyến tàu sáng nay rẽ sóng vượt trùng dương đưa tôi về xứ biển. Thăm lại sự đổi thay của hải đảo… năm… nào.
Đêm này nữa là bao đêm rồi em chẳng nhớ. Một mình em buồn trăn trở với cô đơn. Phải ngày xưa đừng ai giận ai hờn. Thì giờ đây chẳng đôi đường đôi ngả. Chuyện ngày xưa đã xa dần theo năm tháng. Nỗi niềm xưa đã chìm vào quên lãng sao lệ đắng cay vẫn lai láng… muôn… dòng.