Sáng xuân nay tôi ra thăm Hà Nội
Như chiếc lá xa cành về cội người ơi.
Như chim phiêu bạt phương trời,
nay về giữa xuân Thủ đô, đất trời ngợi lên sắc thắm.
Em ơi tôi không phải kẻ tình si, cũng không phải là lãng tử, mượn đoá đào kia để tương tư hình bóng.
Mà chỉ bâng khuâng với trái tim rung động khi lần đầu tiên hạnh ngộ với... hoa... đào.
Mây trắng bay lá rụng đầy sân vàng.
Thương nhớ gì đâu nghe lòng vương sầu thương thiết tha.
Vâng đó là nỗi thầm lặng xót xa mà tôi không bao giờ hờn trách,
vậy thì xin Lý Hồng Miên đừng vội trách tôi là một kẻ vô tình.
Phu nhân ơi đôi khi ta muốn nói với nàng bằng những tiếng thân yêu để bỏ những khi nỗi nhớ nhung bao ngày xa vắng.
Nhưng chợt nhớ quê hương đang đắm
Em ra đi khi gà chưa gọi sáng.
Trăng mùng mười còn giỡn nước giữa đầm sen.
Ngày lại ngày qua hàng trăm cây số nối chặng đường dây em vượt lộ... qua... đồng.
Vẵng xa đưa giọng hò bồng lên theo gió mây.
Âm thanh dịu dàng, tha thiết thân tình.
Hò hơ ... Ghe chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm
Công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu.
Chiếu này tôi chẳng bán đâu.
Tìm cô không gặp, hò hơ ... Tôi gối đầu mỗi đêm.
Lời riêng này anh gửi cho em,
từ thành phố thân yêu nhớ về nơi đó.
Nhớ biển Nha Trang đêm hè lộng gió.
Mặt nước xanh rờn con sóng khẽ lời... ru,
Nhớ lại ngày nào đứng ngắm mê say xa tầm đồng khơi đoàn tàu đang thả lưới.
Mặt nước biển xanh im lìm in bóng núi xào xạt hàng dương gió nhẹ lá buông mành
Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi.
Đường dài mịt mù em không đến nơi.
Mây nước buồn cơn lửa binh.
Hết kể chuyện chung tình.
Khóc than duyên em một mình.
Tình chúng mình hương lửa đã phôi... phai.
Gặp gỡ mà chi, khi đôi ngã tâm hồn,
thêm dập dồn nỗi đau, quá khứ hãy chôn vào.
Anh ơi gương vỡ làm đôi thì thôi đành ly biệt.
Duyên tạm tình vay thì có ngày phải trả, nuối tiếc mà chi khi ta biết chẳng... lâu... dài.
Người về nơi ấy vui cùng ai?
Mong ngày mai, đắng cay không còn dai dẳng,
để tim lắng trong yên bình.
Rừng vào xuân rừng thay áo mới.
Lá đỏ rơi đầy phủ lối quân đi.
Anh gửi về em nơi miền xa xôi tổ quốc.
Đang buổi hành quân dừng chân anh nắn nót con chim mừng xuân đang vui hót trên cành.
Dù thế nào thì em cũng xa tôi, quay bước đi xa rồi.
Cho ngỗn ngang bên đời còn chuỗi ngày nhớ thương đầy vơi.
Tháng năm lướt trôi qua đời mà một người vấn vương sầu thương.
Rồi một chiều lặng lẽ ngang qua tình cờ ta chạm mặt.
Thăm hỏi đôi câu chào nhau rồi vội bước, mưa ướt bờ vai hay mưa ướt... trong... lòng.