Tôi với nàng tâm sự giống như nhau. Tôi cũng có lần dang dỡ tình yêu. Người ấy đã ra đi, đã quên những lời ước hẹn buổi sơ giao. Bà ơi nếu định mạng khắc khe tạo ra cho đời nhiều ngang trái,
thì định mệnh cũng là hai tiếng nói nơi đầu môi chót lưỡi của kẻ đóng vai trò phản bội vong tình.
Rão bước qua mấy nhịp cầu tre trở về nơi mái lá.
Con mới hay tin mẹ đã... qua... đời.
Trong lúc tản cư mẹ sống nhờ bên ngoại.
Mẹ bán từng lon gạo để nuôi con trong cơn khói lửa... điêu... tàn.
Gió lên lay động,
hoa bằng lăng thướt tha.
Hoa diễm kiều, hoa mặn mà.
Màu hoa tươi thắm lắm hoa ơi.
Cũng như câu chuyện tình ta ngát hương.
Con rạch Cái Thia chảy về Tắc Cậu.
Con sáo qua sông con sáo đậu… hiên... nhà.
Tôi đến Bạc Liêu,
vào mùa cơn gió chướng,
ngồi bên em nghe bài dạ cổ.
Cung điệu bổng trầm,
làm da diết trong ai.
Mười năm xa quê hương bài Dạ Cổ Hoài Lang đã trở thành nỗi nhớ. Nhớ tiếng em ca nhớ đêm hội ngộ dù chưa biết chưa quên chưa hẹn vẫn... mong... chờ.
Tàu đêm dân tàn.
Tôi đến sân ga đưa tiễn người trai đi về ngàn.
Cầm chắc đôi tay ghi vào lòng tâm tư ngày nay.
Gió khuya ôi lạnh sao.
Uớt nhẹ đôi tà áo.
Bông ô môi, gió cuốn rụng đầy trên sông.
Nhìn mây trời mêng mông.
Kẻ ly hương nay đã quay về.
Sao trong dạ não nề.
Bến nước năm xưa chỉ còn cội đa già chơ vơ rũ bóng.
Gió đông ơi lòng tôi đà ớn lạnh sao gió đông còn thổi làm chi cho bông ô môi rũ cánh rụng... tơi... bời.
Thôi thôi cô ơi thiên đường xưa đã được dựng xây trong một trái tim nồng nàng hơi thở. Giờ đây cách trở xa xôi không còn gì nữa...
Tội cho con lắm ngoại ơi con nào dám đâu nghĩ vậy,
mẹ sinh con ra là con gái nên tính nết trầm ngâm nhưng nội, ngoại con vẫn thương... đồng.
Lâu lắm rồi tôi mới trở lại Kiên Giang.
thăm Rạch Giá quê em trong những ngày mưa biển.
Hạt mưa bay gợi lòng tôi xao xuyến
Cha ơi, mỗi bước con đi trên muôn nẻo đời vạn ngã. Sợ nắng lo mưa cha nghiêng mình làm bóng cả, che chở cho con bao vất vả... riêng... mình.