Cha ơi, mỗi bước con đi trên muôn nẻo đời vạn ngã. Sợ nắng lo mưa cha nghiêng mình làm bóng cả, che chở cho con bao vất vả... riêng... mình.
Nói Lối là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Nói Lối
Cha ơi, mỗi bước con đi trên muôn nẻo đời vạn ngã. Sợ nắng lo mưa cha nghiêng mình làm bóng cả, che chở cho con bao vất vả... riêng... mình.
Em ở nơi nào em ở đâu? Lời ca tức tưởi giữa cung sầu. Mỗi khi có dịp xuống Hậu Giang và đi ngang cầu Bến Lức. Tôi còn nhớ mãi những lời ca não nuột của em bé thơ ngây hát dạo ở... ven... đường.
Hiếu ơi tôi tìm đến hiếu như khách yêu hoa nhớ khóm phong lan xưa lần về ngỏ trúc như cánh én nhớ mùa xuân quay về xứ cũ, thì cũng như tôi tìm đến cô
Từ đất phương Nam tôi nhớ về Hà Nội. Nhớ người xưa, nhớ cánh hoa đào. Mười mấy năm xa mà cứ ngỡ mới hôm nào. Em đó tôi đây, buổi đầu bỡ ngỡ.
Xuân xưa con trẻ dại khờ. Mơ manh áo mới mơ ngày pháo vui. Xuân nay con lớn khôn rồi. Nhìn màu tóc Mẹ bồi hồi ruột đau. Mẹ ơi! Tóc trắng bay bay theo gió chướng về gọi nhành mai trước sân nhà thay lá, nhìn dáng Mẹ qua trong nắng chiếu bóng ngã con chợt hiểu ra ngày con xa Mẹ đã... thêm... gần.
Má ơi, lời dạy năm xưa con vẫn khắc ghi trên mỗi bước đường theo học. Năm tháng trôi qua giờ con thành đạt trở lại quê hương thì tóc của Má đã...
Bây giờ qua muốn đi nơi nào. Hàm Luông Chợ Lách Mỏ Cày Cổ Chiên... Bậu sang phà Rạch Miễu, Qua lẽo đẽo theo sau...
Có một chuyện vui nhỏ trên đường. Nên chép lại khúc ca. Tôi quen cô bạn đường xa. Bạn đường xa nên hóa ra gần. Xe Tây Ninh sáng nay chuyển bánh chở những niềm vui hớn hở đón xuân về. Bó hoa trong tay tôi như bỡ ngỡ e dè.
Chỉ có mấy câu thôi, má dặn tới nhắc lui, năm hồi bảy lượt. Con nhớ má má ơi, má đừng làm con khóc má hãy vui lên cho con được an... lòng!
Canh khuya nơi lao tù tăm tối. Mối u sầu ai nào có hay. Nghe âm u bên trời xa vắng, kiếp cơ hàn muôn ngàn đắng cay. Trời ơi công nương đã lên dây thang phản hồi cung nội, chỉ có một mình ta ở lại chốn... hang... cùng