Bảo ơi tại vì bản thân em giờ đây hoen ố nên đành phải quay lưng cuối mặt trốn chạy người... xưa.
Trời ơi vậy mà bấy lâu nay bị cầm giang trong ngục tù tâm tối cứ sợ cứ lo cho người tôi yêu phải năm chờ tháng đợi.
Sợ từng cơn gió rét sợ lúc trời đổ mưa giông làm cho lệch hồng môi thắm mắt biết kém xanh, tóc mây dã dợi bao nỗi nhớ niềm thương rai rứt con tim làm cho ai phải ngày ngày mòn mỏi nhớ mong đêm canh dài thấp thẻo, thương đời hoa lạnh lẽo chốn cô phòng.
Đọc lại trang thơ em viết cho anh mà ngày xưa cứ ngập ngừng chưa dám gởi.
Mỗi bận hoàng hôn em ra vào ngóng đợi khi gặp mặt người yêu thì lòng dạ rối
Lời riêng này anh gửi cho em,
từ thành phố thân yêu nhớ về nơi đó.
Nhớ biển Nha Trang đêm hè lộng gió.
Mặt nước xanh rờn con sóng khẽ lời... ru,
Nhớ lại ngày nào đứng ngắm mê say xa tầm đồng khơi đoàn tàu đang thả lưới.
Mặt nước biển xanh im lìm in bóng núi xào xạt hàng dương gió nhẹ lá buông mành
Huyền Trân ơi nàng đã hy sinh tình riêng cho sứ mạng. Vâng lệnh hòa duyên đáp đền ơn nợ nước để cho Khắc Chung ôm hận đến muôn... đời.
Giấu… trong kỷ niệm bao lời yêu thương tối tăm.
Khóc cho duyên ngầm, những đêm yêu thầm, ngồi trao tin nhắn cho em.
Với bao ước hẹn câu tình chung luôn có đôi.
Khắc Chung chàng ơi xin đừng thương đừng tiếc nữa. Tổ quốc lâm nguy để cứu muôn dân thoát khỏi dòng máu đổ, em phải hy sinh một kiếp xuân... thời.
Ơi chàng ơi!
Từ đây oanh yến chia đôi đàng.
Chiêm Việt từ đây nhớ thương vô vàng.
Tôi đến Bạc Liêu,
vào mùa cơn gió chướng,
ngồi bên em nghe bài dạ cổ.
Cung điệu bổng trầm,
làm da diết trong ai.
Mười năm xa quê hương bài Dạ Cổ Hoài Lang đã trở thành nỗi nhớ. Nhớ tiếng em ca nhớ đêm hội ngộ dù chưa biết chưa quên chưa hẹn vẫn... mong... chờ.
Diệu ơi, dẫu biết em có thành hôn với dượng Ba đây, à mà dẫu biết em có thành hôn với ai đi nữa thì chị cũng ráng về với… em.
Để mừng ngày em xuất giá,
cho vui lòng ba má.
Chị được nở mặt mày với lối xóm bà con.
Xin trả cho người từng lời thương lời nhớ... Phụng Hoàng: Người con gái anh yêu thầm có hạnh phúc hay không? Anh có còn thương hay trong lòng bôi xóa.
Nhung ơi! Sao em nỡ đành đoạn bỏ ra đi,
khi con Thu vừa mới lên hai tuổi.
Sao em đành quay lưng ngoảnh mặt khi anh vẫn còn tha thiết yêu… em.
Anh Minh, anh khoan đi đã anh hãy ở lại với em vài giây phút cuối,
dẫu tình nghĩa của chúng ta nữa đường dang dở, nhưng kỷ niệm của ba năm hương lửa vẫn còn mang chất nặng ở… trong… lòng.