Tên thật: | Bùi Văn Diệp |
Nghệ danh: | Diệp Vàm Cỏ |
Năm sinh: | 1958 (66 Tuổi) |
Quê quán: | Long An, Việt Nam |
Thế hệ: | Thế hệ 1975 - 2000 |
Từ đất phương Nam tôi nhớ về Hà Nội. Nhớ người xưa, nhớ cánh hoa đào. Mười mấy năm xa mà cứ ngỡ mới hôm nào. Em đó tôi đây, buổi đầu bỡ ngỡ.
Bậu ơi cái nghĩa tàu khang khi đã trót mang sao bậu đành dứt bỏ. Để kẻ tình chung canh trường vò võ thầm gọi tên ai mà nghe trăn trở… bên… lòng. Bậu ở bậu đi tôi chẳng nói chi sao bậu còn gieo tiếng dữ. Thầm hỏi trời cao ai là kẻ… vong… thề.
Bao giờ anh đau khổ, hãy tìm đến với em. Chút hương đời dịu ngọt, hòa trong mảnh thơ riêng. Anh ơi đã dặn dò nhau sao lòng anh không nhớ. Để buổi chia tay chỉ mình em nức nở, dõi bóng người đi mà lệ nhỏ... đôi... dòng.
Tôi về đây thăm lại ngọn đồi xưa Đỉnh Bà Rá sương giăng mờ bóng núi Nghe tiếng gió thì thầm như tiếng suối Đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng
Tôi có một mối tình nho nhỏ Mối tình đầu muôn thuở không quên Tôi có một nỗi buồn nho nhỏ Nỗi buồn nào ai dễ đặt tên.
Đẹp lắm em ơi từng lời ca, lớp diễn. Cho quá khứ hiện lên trong ngậm ngùi thương cảm, một kỳ nữ giai nhân mà phải lầm lũi gian truân như một kiếp hoa…
Ai qua Tây Đô, ai đến đồng bằng. Nghe câu dân ca, chở lời ca. Tha thiết trong ta, thắm tình thắm đất phù sa. Nghe con sông xanh, sóng vỗ hiền lành. Và tiếng hát anh cho lúa thêm xanh, cho vườn thêm trái. Từ đất Hậu Giang về sang Minh Hải, hay từ chót mũi Cà Mau lại tìm đến… sông… Tiền.
1- Tội nghiệp chị tôi thuở còn con gái, hồi ấy đàn trai đem trầu cau qua dạm hỏi, chỉ còn mê thảy đáo nhảy dây, vậy mà tía má tôi ép gả cho... đành. C
Tôi đếm bước dưới hàng cây rợp bóng, Trời Thủ Đô vẫn lồng lộng dáng thiên thần, Hoa sữa vào thu hay hoa sữa bâng khuâng Mà Hà Nội trong tôi cứ cồn cào