Tên thật: | Lâm Hữu Tặng |
Nghệ danh: | Lâm Hữu Tặng |
Năm sinh: | 1989 (35 Tuổi) |
Quê quán: | Cà Mau, Việt Nam |
Thế hệ: | Soạn giả trẻ sau năm 2000 |
Lâm Hữu Tặng quê Cà Mau, hiện là biên tập viên phụ trách mảng chương trình dân ca cổ nhạc, cải lương của Đài Phát thanh - Truyền hình Bình Phước. Vốn yêu thích cổ nhạc từ nhỏ, Lâm Hữu Tặng tự học hỏi và thành công với đam mê của mình. Các nghệ sĩ tham gia trình diễn ở các chương trình lớn như: “Vầng trăng cổ nhạc”, “Đường đến danh ca vọng cổ” (HTV), “Tài tử tranh tài” (THVL)… cá biệt có nhiều nghệ sĩ nhân dân, nghệ sĩ ưu tú, đều đặt Hữu Tặng viết bài. Đặc biệt, vở “Tìm lại cội nguồn” của anh được Đài Phát thanh - Truyền hình Bình Phước dàn dựng, tham gia Liên hoan Truyền hình toàn quốc 2016 đạt Bằng khen.
Vốn học ngành Văn học và Ngôn ngữ nên cách dùng câu từ của Lâm Hữu Tặng mộc mạc nhưng chắc nghĩa, bình dị nhưng không xuề xòa, trong sáng dễ hiểu, dễ nhớ, dễ đi vào lòng người. Cuối tháng 11-2017, Lâm Hữu Tặng đã bảo vệ thành công luận văn thạc sĩ với đề tài “Những đặc điểm nội dung và nghệ thuật trong sáng tác vọng cổ của soạn giả Viễn Châu” đạt 9,7 điểm.
Lâm Hữu Tặng tâm sự rằng, việc tìm ý tứ cho mỗi bài ca là điều khó nhất, nên anh sống và trải nghiệm với những chuyến đi. Chàng trai tuổi 30 vẫn từng ngày chinh phục những âm điệu bổng trầm của cổ nhạc. Nghệ sĩ ưu tú Phượng Loan nhận xét: “Mỗi bài ca Tặng viết đều có câu chuyện dẫn dắt xúc động. Nếu trau dồi thêm kinh nghiệm, vốn sống, với sức bật của tuổi trẻ, Tặng sẽ còn tiến xa hơn nữa”
ĐĂNG HUỲNH - Báo Cần Thơ Online (2018)
Em ơi đám mạ non trên đồng đang chờ bàn tay em cấy, chiếc gàu sòng cũng đang chờ em tát nước. Vậy mà em vội nói lời chia tay theo chồng về xứ khác
Ga nhỏ đêm nay vắng bóng hình ai nên gió heo mây càng thêm rét mướt. Bóng nhỏ bơ vơ thẫn thờ đếm bước, trời đất vào thu lướt thướt sương... gầy.
Nào có hẹn nhau đâu mà trời đất khiến xuôi cho anh về đây gặp em mình chưa hề quen biết. Về với quê em vùng phù sa châu thổ có những dòng sông xuôi...
Chờ mong từng ngày đôi ta ước mong duyên lành. Anh sẽ đi cùng em qua những dòng kênh cùng nghe giọng hò đậm tình quê mình...
Hôm nay anh về thăm lại Miền Tây mến yêu... Hỡi khách lãng du đi khắp nẻo quê hương có nơi nào gợi cho anh nhiều lưu luyến...
Cũng gọi là con nhưng người ta thì ăn trên ngồi trước mỗi bước đi có kẻ hầu người hạ được mẹ cha cưng chiều trong chăn êm nệm ấm...
Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đành đau khổ. Vì lỡ thương nhau nên duyên tình mình giông tố. Mốt nọ mai kia em về lại nơi xa bên gia đình đầm ấm...
Mình đã quen nhau từ thửa ấu thơ và chắt chiêu biết bao nhiêu là kỷ niệm. Dù ở nơi xa lòng anh luôn nhớ, nhớ cô bé nhà bên đã cùng anh đùa vui nơi làn
Giây phút đầu mới yêu, lời anh nói hứa yêu em nhiều... Ngày mới quen nhau anh đã gửi trao những cử chỉ thiết tha những lời yêu...
Hoa mai khoe sắc đưa hương đón chào xuân sang. Yến đang dệt nền xuân thắm trời xanh quê nhà. Cứ mỗi độ hoa mai khoe sắc vàng tươi đón ánh bình minh là em nghe lòng thổn thức. Rộn rã niềm vui chờ ngày xuân mới đi lễ đầu năm cầu chúc bao điều.