Tên thật: | Hồ Lâm Viên |
Nghệ danh: | Lâm Viên |
Năm sinh: | 1977 (47 Tuổi) |
Quê quán: | Đà Lạt, Lâm Đồng |
Thế hệ: | Thế hệ 1975 - 2000 |
Tác Giả, Soạn Giả Lâm Viên sinh năm 1977 tại Đà Lạt, Lâm Đồng. Soạn Giả Lâm Viên là biên tập sân khấu cải lương tại Ban Văn Nghệ - Đài Truyền Hình TP. HCM.
Ngoài ra Lâm Viên còn là một phóng viên, biên tập viên mảng sân khấu khởi nghiệp bằng những trang báo giấy, sau đó là báo hình, mỗi bước đi của nhà báo Lâm Viên đều góp phần cống hiến cho sân khấu cải lương nói chung và cải lương truyền hình HTV nói riêng.
Trong hơn 210 chương trình Vầng trăng cổ nhạc đã lên sóng, tác giả Lâm Viên có khoảng 200 tác phẩm với nhiều bút danh khác nhau. Ấn tượng nhất có lẽ phải kể đến các tác phẩm như: ca cảnh Vùng đất rồng bay, Tiếng đàn bầu, Vạn xuân (sáng tác nhạc của nhạc sĩ Kiều Tấn); Trường ca Bức tranh non nước (sáng tác nhạc của nhạc sĩ Minh Châu)… Hai tác phẩm do anh soạn lời cũng trở thành những tác phẩm rất được yêu thích và trở thành nhạc hiệu cho hai chương trình nổi bật của HTV trong một thời gian dài là Vầng trăng tao ngộ (nhạc: Kiều Tấn – nhạc hiệu Vầng trăng cổ nhạc) và Ngân mãi tiếng chuông (nhạc: Kiều Tấn – nhạc hiệu Chuông vàng vọng cổ).
Khán giả luôn nhắc nhớ tới những tác phẩm của Lâm Viên bởi ca từ đẹp, lối viết hiện đại, kết hợp sử dụng những bài lý, bài bản nhỏ… hợp lý và nhuần nhuyễn tạo được sự sinh động trong xử lý đường dây âm nhạc của tiết mục. Ngoài những tác phẩm trong chương trình Vầng trăng cổ nhạc, tác giả Lâm Viên còn đóng góp nhiều tác phẩm cho các chương trình cầu truyền hình hay các chương trình khác của đài, đặc biệt là trong chương trình Ngày ấy trong tuyến lửa, bài ca cổ Huệ trắng đồng bưng viết về 32 dân công hỏa tuyến của anh trở thành một kỷ niệm khó quên, bởi sau nhiều lần "bỏ ra bỏ vào" khi chạy đường dây kịch bản, cuối cùng được sự đồng thuận của Ban lãnh đạo, tác phẩm được giữ nguyên vị trí trong kịch bản và trở thành một điểm nhấn đầy cảm xúc của chương trình.
Tham khảo: htv.com.vn
May áo tặng người canh gác ngoài biên giới xa em ngại gì canh ba khuya khoắc. Mũi chỉ đường kim hay lời thương tiếng nhớ từng đường khâu em se chặt...
Mén ơi, còn mấy bữa nữa thôi em theo chồng về xứ khác, em như con cá quẫy đuôi làm mặt nước sủi hơi rồi biến mất anh còn biết canh ai bên ao vắng
Thiệp hồng đó em gửi cho anh là gởi cả nỗi niềm xót xa vô tận, định số trời trao cho mình không duyên không phận đành thôi anh mình cách biệt trong
Em đã gởi tâm tư qua mấy lời ca vọng cổ, giữa đêm Bạc Liêu dịu dàng trăng gió đón khách phương xa ghé lại năm... nào.
Lang thang rơi rơi phủ đầy lối nhỏ, mái nhà xưa còn đây dáng núi xưa còn đó mà hình bóng thân quen đã vắng xa... rồi. (-)(-) Con bước lang thang qua n
Nam: Nghe nói Cà Mau xa lắm, ở cuối cùng bản đồ Việt Nam. Nữ: Ngại chi đường xa không tới, về để nói với nhau mấy lời. Nam: Xuôi mái chèo sông ông Đốc
1/. …tao phùng. Người đã ra đi theo gió bụi mịt mùng. Nữ: Giữa không trung em còn nghe văng vẳng, tiếng bạn tình thảng thốt gọi người yêu. Em muốn ghì
Gió lay cành cây nhãn lồng. Hát câu ầu ơi nhớ nhau. Chim chiều lẻ bạn ngoài sông.
Ầu ơ… Con hời con hỡi con ơi, Bú no con ngủ mẹ ru hời hời, Con nằm con nín con chơi, Làm thinh con hãy nghe lời mẹ ru.
Bạn tôi, sáng nhịn ăn, lên giảng đường Bạn tôi, sáng đạp xe, hai mươi cây số Thằng đi dạy thêm, đứa làm tiếp thị