Tên thật: | Võ Minh Tâm |
Nghệ danh: | Lê Võ Bảo Minh |
Năm sinh: | 1991 (33 Tuổi) |
Quê quán: | Gò Công, Tiền Giang, Việt Nam |
Thế hệ: | Soạn giả trẻ sau năm 2000 |
Biết bao kỷ niệm chúng mình bên nhau Cớ sao em lại vội vàng quên mau Còn đâu câu ước hẹn ban đầu Giờ đây như nước chảy qua cầu. Dẫu biết hợp tan là chuyện thường tình của trò đời dâu bể. Nhưng từ bóng tối cô đơn hỏi ai không đau đớn… riêng… mình.
Chữ tình anh đành quên sao, tình yêu đã phai sao người. Nỗi lòng ai hiểu dùm tôi, lời yêu chót lưỡi đầu môi. Một thời bên nhau ta chung, đôi đắp xây duyên tình. Chiều nhớ thương ai hay bóng chiều phai vì ai thương nhớ. Sao đợi chờ ai mà khi mờ khi tỏ, em đợi chờ ai mà con nước chiều nay như khắc khoải… bao… điều.
Chiều về chơi vơi, nội ơi con nhớ, Cánh võng đong đưa, nhớ lời thiết tha ầu ơ, Nắng hay mưa, lưng còng tóc trắng sớm trưa nhọc nhằn. Chiều nay nơi bến sông âm thầm, bao niềm thương nhớ - trào dâng, tha thiết bâng khuâng.
Chiều chiều, em đứng - bên này sông, Mong chờ ai - cánh chim bay về phương đó, xa xôi vẫn chưa quay về. Lúa nhớ thương ai mà buồn lay trước gió. Em nhớ thương ai mà sông nước chiều nay như vàng võ… mong… chờ.
Đêm nằm trăn trở bâng khuâng. Gọi tên em mãi âm thầm nhớ mong. Giờ đây em đã theo chồng. Bỏ quên một trái tim hồng xót xa. Ôi tất cả đã vùi chôn thao thức với cô đơn anh ngồi ôm kỷ niệm. Em đã về đâu giữa trời hoàng hôn tím để một mình anh chết lịm với… thương… sầu.
Xin…, tiễn em đi, lau mắt lệ nghẹn ngào phân ly. Vui buồn ngày nào bên nhau, anh xin giữ những tiếng ngọt ngào, giờ sao ngấn lệ tuôn trào. Em ơi mộng ước ngày xưa đã xuôi theo dòng trôi xa biền biệt. Nhưng anh xin giữ mãi những tiếng yêu ngọt ngào tha thiết để sưởi ấm lòng anh trong những đêm trường giá lạnh vì ngày mai đây mình cách biệt… nhau… rồi.