Tên thật: | Nguyễn Văn Thương |
Nghệ danh: | Nguyễn Thương |
Năm sinh: | 1992 (32 Tuổi) |
Quê quán: | Cà Mau, Việt Nam |
Thế hệ: | Soạn giả trẻ sau năm 2000 |
Tác giả, soạn giả trẻ Nguyễn Thương (Nguyễn Văn Thương)
Gmail: nguyenthuongkr1992@gmail.com
Tác giả Nguyễn Thương là học trò của tác giả, soạn giả Việt Ngữ (Phạm Việt Ngữ)
Lý Trăng Soi: Con đường xưa, nay vắng em đâu rồi? Cho mình anh lẽ loi đi về, ôm niềm đau khóc trong nghẹn ngào. Em ơi anh biết rằng tĩnh đã ly tan đôi đường cách trở, kẻ ở người đi hai phương trời thương nhớ dẫu có yêu nhau thì duyên nợ cũng không thành.
Bâng khuâng đứng hàng ba, nhìn ra nơi bờ sông vắng. Ôi đêm lắng chìm sâu, nhớ thương làm bạc mái đầu. Em ơi đêm lạnh chìm sâu trong nỗi buồn hoang vắng. Anh đứng bên hàng ba âm thầm sâu lắng thương mối tình xưa trĩu nặng… trong… lòng.
Luôn tràn đầy yêu thương, lo lắng con khi còn trong ấu thơ. Oằn vai khổ thân Cha già, nhưng không hề buông lời than trách. Cha ơi chưa tát cạn Biển Đông thì làm sao tỏ tường câu phụ tử. Chưa trèo lên đỉnh Thái Sơn thì làm sao con hiểu chữ… thâm… tình.
Đêm cô đơn… anh lấy thơ tình ra xem. Bài thơ buồn năm xưa, em bên anh nặng chữ ân tình, yêu thương phủ kín đôi mình. Em ơi dòng đời đẩy đưa đôi ta mỗi người một hướng. Em ra đi làm thân viễn xứ anh ở lại nơi đây mơ tưởng… đêm… ngày.
Nhớ nhau sao đành lòng quên, câu tình yêu Sắt son hôm nào, bao vui buồn Sẽ chia cùng em. Nay mất nhau, thấy lòng thêm đau, Mắt tuôn lệ trào Biết lòng còn thương Nên anh khóc thầm vấn vương. Em ơi dẫu nhớ dẫu thương, dẫu có yêu em trong niềm cay đắng, thì tình cũng ngăn đôi chia biệt… phương… trời.
Tiếng đàn buồn chơi vơi, khi lời ca lạc nẻo đường về, khi người đi còn mãi đam mê. Anh ơi tiếng đàn buồn chơi vơi khi chiều đông khuất nẻo, những ngày tháng đam mê vươn sầu khô héo, cho cõi nhớ từng đêm lạnh lẽo… u… buồn.
Vắng em rồi anh còn biết đợi chờ ai? Trong những đêm buồn da diết, như vẫn còn yêu tha thiết. Em ơi, đêm nay anh ngồi một mình trong căn phòng lạnh vắng. Nghe tiếng dế nỉ non vọng buồn sâu lắng mà ngỡ trái tim anh trĩu nặng… đau… tình.
Dế kêu bên ngoài thềm rêu, đêm từng đêm, xót xa não nề, ơi người: thấu chăng lòng đau. Nghe tiếng dế nỉ non trong đêm buồn nức nở, hay tiếng người đi nghẹn ngào thương nhớ, nuốt lệ lòng đau dang dở mối… duyên… đầu.
Hãy uống đi anh chung rượu ly bôi đậm đà tình nghĩa. Rồi sáng mai đây bọn mình chia tay mỗi người một ngã, kẻ ở người đi cách biệt… quê… nhà. Bạn ơi tôi biết phải về đâu khi chén men sầu chưa dứt. Biết phải về đâu khi tình thân xa cách, biết phải về đâu khi sương gió phủ… giăng… đầy.
Có những đêm… trăng, em ngồi trong thanh vắng, thương phận mình cay đắng, duyên chẳng được nên hình càng đau nhói tâm cang. Em vẫn biết rằng làm thân con gái. Số phận rủi may trong nhờ đục chịu biết giận hờn ai khi duyên nợ… phai… dần.