Tên thật: | Nguyễn Văn Thương |
Nghệ danh: | Nguyễn Thương |
Năm sinh: | 1992 (33 Tuổi) |
Quê quán: | Cà Mau, Việt Nam |
Thế hệ: | Soạn giả trẻ sau năm 2000 |
Tác giả, soạn giả trẻ Nguyễn Thương (Nguyễn Văn Thương)
Gmail: nguyenthuongkr1992@gmail.com
Tác giả Nguyễn Thương là học trò của tác giả, soạn giả Việt Ngữ (Phạm Việt Ngữ)
Có những đêm… trăng, em ngồi trong thanh vắng, thương phận mình cay đắng, duyên chẳng được nên hình càng đau nhói tâm cang. Em vẫn biết rằng làm thân con gái. Số phận rủi may trong nhờ đục chịu biết giận hờn ai khi duyên nợ… phai… dần.
Muôn nẻo đường trần em có hay chăng. Anh đớn đau một mình. Thao thức trong đêm dài, lòng lạnh lùng nhớ nhung ngày xưa. Em đã sang ngang cho tâm hồn anh chết lặng. Nửa nhớ người thương giữa đêm dài đăng đẳng, nửa muốn quên em trong cay đắng… men… nồng.
Mà sao tâm hồn tao trống rỗng cô... đơn. Giữa nơi đô thành, sống trong hoàn cảnh cao sang. Khi màn đêm buông xuống, ngồi viết lại tâm tư. Tao sống trong nệm ấm chăn êm nhưng tâm hồn luôn trống trải. Bởi danh lợi phồn hoa đã vùi chôn trái tim tao vào tận đáy… hoang… mồ.
Ngày mới quen nhau anh ngỡ tình chung thủy Nhưng đâu ngờ tình đã vội ly tan Em theo chồng duyên nợ trái ngang Đôi đứa đôi nơi đôi đàng chia trở Em ơi ngày tháng bên nhau ngỡ rằng là mãi mãi, nhưng có ngờ đâu giờ phải chia xa mỗi người mỗi ngã khi em vội vã ra đi quên hẹn ước buổi… ban… đầu.
Đêm về tiếng mưa se lạnh, chợt nghe tiếng dế buồn nỉ non. Tiếng đời lắm khi đau lòng, mà ai chưa từng bước qua. Nghe tiếng dế kêu trong đêm sầu nức nở. Hay tiếng người đi nghẹn ngào thương nhớ nuốt lệ lòng đau dang dở mối… duyên… đầu.
Viết lên đây khúc chia tay, càng nghe đắng lòng. Vì sao em đành xa anh, quên phút bên nhau? Dấu yêu nào cứ tuôn trào, cho lòng thêm nhớ. Những ước mơ ngày ấy, có nhau hạnh phúc, nay mất rồi, còn chi đâu.
Mình gặp lại đây sau tháng ngày đường xa miệt mài. Chung vui đêm nay ghi chép lại ngày xưa đã qua. Thương lắm bạn ơi, những năm tháng gian nan nơi quê người xứ lạ. Bạn phải đi làm thuê bao ngày vất vả đói khổ triền miên mệt lã tấm… thân… gầy.
Tôi bước lặng thầm giữa chiều… hoang, nắng phai tàn lạnh lẽo không gian, càng đau đớn tâm can, khi duyên đầu dang dở ly tan. Sao người nỡ quên tôi cho không gian buồn tĩnh lặng. Cho cánh chim non lang thang hoài trong sương lạnh, cho nỗi nhớ từng đêm canh cánh… bên… lòng.