Tên thật: | Phạm Văn Đằng |
Nghệ danh: | Phạm Văn Đằng |
Năm sinh: | 1981 (43 Tuổi) |
Quê quán: | Hậu Giang, Việt Nam |
Thế hệ: | Soạn giả trẻ sau năm 2000 |
Bến cũ cô liêu một mình em giữa trời chiều hiu hắt. Nhớ thương ai cõi lòng quạnh thắt dõi mắt xa trông vời vợi bóng chim... trời.
Hàng cây xanh thắm màu, trên con đường ngày xưa, hai ta chung lối mộng. Cái thuở ban sơ lắm mộng nhiều mơ nhưng lối vào yêu đôi chân non còn nhiều bỡ
Khi kết giao tình thân, tôi hiểu anh chân tình. Không sống cho riêng mình vì gia đình khó khăn quặn vai. Vững tin bước qua đường dài không màng đắng cay sầu đau. Tiếng nhạc lời ca đã xuôi khiến chúng ta từ hai kẻ lạ xa trở thành đôi bạn. Nhung gấm giàu sang như con nước ngoài sông khi đầy khi cạn nhưng tình bạn thiêng liêng luôn tha thiết chan hòa.
Ngày Quốc khánh lòng vui tở mở, Khắp phố phường rực rỡ cờ hoa. Sông núi vang rền, một bản hùng ca. Cách mạng đã cho ta niềm tin mới. Từ trong đau khổ lầm than bao người hiên ngang, kiên cường đánh giặc. Quyết giữ gìn từng ngọn rau tấc đất cho trời Nam sáng rực sắc... mây... hồng
Anh ở nơi nào, có còn mùa xuân không anh? Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở thì thầm. Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố. Gió ở trên non, gió cuốn mây về. Từ độ em rời bỏ phố thị phồn hoa trở về cố hương nơi phương trời dịu vợi. Gác trọ mình anh âm thầm chờ đợi lắng tiếng mưa rơi mà nghe tê tái… tim.. hồng.