Ôi đã bao năm rừng thương núi nhớ, tiếng nhạc đàn t-rưng dõi theo ta đó mà bóng người đi vời vợi mấy phương... trời.
Sương Chiều là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Sương Chiều
Ôi đã bao năm rừng thương núi nhớ, tiếng nhạc đàn t-rưng dõi theo ta đó mà bóng người đi vời vợi mấy phương... trời.
Bông thanh long trắng trong như tình của người em xứ sở, dù trong gian khó vẫn vươn lên để rộ nở hương... đời
Em ơi ai chẳng có ước mơ ai không mong chờ hạnh phúc. Nhưng tay trắng đôi tay phận anh nghèo côi cút sợ mang tiếng trèo cao rồi ôm tủi nhục… riêng… mình. Anh ơi mình có xa lạ gì đâu sao mỗi cứ mỗi bận gặp nhau là anh cứ giữ chừng khoảng cách. Hay tại em đây làm phiền anh cuốc đất nên mới chào hỏi qua loa như gặp khách... bên... đường.
Hỡi cô em gái ngây thơ có mái tóc nhung huyền óng ả. Duyên dáng thướt tha áo dài bay trong gió làm ngây ngất lòng anh trong nắng xuân ngời.
Về Cần Thơ, miền quê sông nước. Ánh mắt em xanh, mây chiều vấn vương lòng anh. Đến quê em, lòng xao xuyến nhớ nhung bồi hồi. Đã mười năm qua tôi mới quay trở lại Cần Thơ yêu mến. Bao cảnh vật đổi thay làm lòng tôi xao xuyến yêu biết bao nhiêu sông nước… quê… mình.
Ngày Quốc khánh lòng vui tở mở, Khắp phố phường rực rỡ cờ hoa. Sông núi vang rền, một bản hùng ca. Cách mạng đã cho ta niềm tin mới. Từ trong đau khổ lầm than bao người hiên ngang, kiên cường đánh giặc. Quyết giữ gìn từng ngọn rau tấc đất cho trời Nam sáng rực sắc... mây... hồng
Thấy anh vất vả ngày đêm em cũng buồn trong dạ. Nguyện cùng ai kết tóc se duyên, dù áo có rách vai hay bạc màu sương gió, rm quyết không phai hai chữ... tâm... đồng. Chỉ có tình thương mới thật dạ bền lòng. Gian khổ bao ngày anh không than vãn, Tháng đợi năm chờ hạnh phúc sẽ nhân đôi.
Chuyến tàu sáng nay đưa tôi về đất mẹ Sóng biển rì rào hay sóng của lòng tôi Xa cách bao năm trong dạ bùi ngùi Giờ trở lại lòng dâng niềm thương cảm. Đã mấy năm qua lo gìn giữ Trường Sa nay mới trở về quê cũ. Lời mẹ ru xưa có còn vang trong gió, chuyến phà xưa có còn đưa khách… sang… bờ.
Chuyến xe chiều đưa tôi về chợ huyện, Giữa khoảng trời mây trắng nhẹ nhàng trôi. Chim hợp đàn rủ nhau bay về tổ. Lòng lâng lâng niềm thương cảm. Xuồng ai êm trôi trên dòng kinh nhỏ, tôi xin quá giang qua bờ doi Đập Đá. Xa cách bao năm chưa có dịp… quay… về.