Tân nhạc, nhạc tân thời, nhạc cải cách hay nhạc nhẹ là tên gọi thông dụng của dòng nhạc xuất hiện tại Việt Nam vào khoảng năm 1928. Đây là một thể nhạc lấy nhạc ngữ Tây phương làm nền tảng (thang âm thất cung, hòa âm phối khí bằng nhạc khí Tây phương). Các sáng tác có thể chia làm thanh nhạc và khí nhạc, theo phong cách thính phòng, dân gian và nhạc nhẹ, hoặc cũng có thể chia theo các giai đoạn lịch sử với những đặc điểm khác nhau.
Trong cải lương, vọng cổ thì thể loại Tân Cổ, Tân Cổ Giao Duyên được tạo nên bằng cách viết thêm lời vọng cổ vào bài hát tân nhạc. Trong tân cổ, tân nhạc thường đứng đầu một bản tân cổ, nghĩa là hát xong tân nhạc sẽ đến vọng cổ. Tuy nhiên cũng có những trường hợp tân nhạc đứng giữa hoặc sau cùng của bài tân cổ.