Ai mua trăng tôi bán trăng cho, trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ. Tôi đã ra đi, đi về đất Chúa. trọn đời xin giã biệt nàng thơ. Ai mua trăng mà người định đem đi bán. Người định bán bao nhiêu một ánh... trăng... vàng.
Vọng Cổ (Câu 3) là mội thành phần trong hệ thống Cải lương Vọng cổ Việt Nam. Chúng tôi sẽ cập nhật thêm những thông tin về bài bản này trong thời gian sớm nhất.
Đang cập nhật bản ký âm của bài bản Vọng Cổ (Câu 3)
Ai mua trăng tôi bán trăng cho, trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ. Tôi đã ra đi, đi về đất Chúa. trọn đời xin giã biệt nàng thơ. Ai mua trăng mà người định đem đi bán. Người định bán bao nhiêu một ánh... trăng... vàng.
Ngăn cách này ngàn thu vương sầu. Mai này vắng xa thương nhớ không nhòa. Thương kẻ đi xa lòng nặng mang bao niềm đau. Bà ơi tôi sẽ ra đi để đưa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã. Rồi có chiều nào dừng chân nơi quán lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây hoài niệm kẻ đăng trình.
Hò hơ ... Ghe chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm Công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu. Chiếu này tôi chẳng bán đâu. Tìm cô không gặp, hò hơ ... Tôi gối đầu mỗi đêm.
Tuy rượu quán nghèo nhưng nồng nàn hương vị. Xin kính cẩn tay nâng mời tri kỷ mượn chén rượu ngày xưa cho tròn vẹn thâm tình. Đại huynh, đệ muốn tìm lại trọn vẹn thâm tình của ngày đưa tiễn, của hai người bạn nghèo đã rót rượu dặn dò nhau.
Enh đang cuối đầu chờ ơn huệ. Em rộng lòng tha thứ cho anh. Kẻ gây cho em khổ đau lận đận. Suốt cuộc đời duyên nợ dở dang.
Rão bước qua mấy nhịp cầu tre trở về nơi mái lá. Con mới hay tin mẹ đã... qua... đời. Trong lúc tản cư mẹ sống nhờ bên ngoại. Mẹ bán từng lon gạo để nuôi con trong cơn khói lửa... điêu... tàn.
Tiếng chuông ngân, u ẩn miên man sầu. Em hỡi em sao đành lòng chẳng chút thương nhau. Nhớ chăng cái đêm trăng rằm lời thề nguyện vẫn chưa mờ phai...
Nước giếng trong giữa đồi cát mịn, ánh nguyệt mờ soi đôi bóng giao... kề. Dưới trăng khuya tôi với em quảy gánh ra về.
Nghe hung tin Nhị Ca đà thọ khổn Hồng Đào San em quay ngựa trở về đây. Khoan khoan, hãy để anh cạn phân đừng giết oan một trang hào kiệt, nghe lời anh đình thủ bớ La Thành. La Thành ơi! Anh trách em sao ở ăn quá nghiệt, nỡ vung gươm giết thác bạn anh hùng.
Vua nước Sở một hôm lòng thanh thản. Cởi lông bào giả dạng một thường dân. Gió lạnh ngàn lao khua xào xạc. Sở vương mới thả hồn theo những chiếc lá vàng rơi tản mạn ở ven gành. Sở vương mới thử trong nhân gian ai là người đen bạc. Mới viết bản truyền rao cho khắp cả... kinh... thành.