Trang này viết về một nghệ sĩ có nghệ danh là Cổ Thạch Xuyên.
Ngoài ra Cổ Thạch Xuyên có thể là:
Tên một nhân vật trong tuồng cải lương: Người Tình Trên Chiến Trận
Tên thật: | Cổ Thạch Xuyên |
Nghệ danh: | Cổ Thạch Xuyên |
Năm sinh: | 1978 (46 Tuổi) |
Quê quán: | Mỏ Cày, Bến Tre, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Nghệ sĩ Cổ Thạch Xuyên năm 1978, quê quán Mỏ Cày, Bến Tre, Việt Nam.
Sau khi học xong, anh lên Sài Gòn tìm công việc. Ban đầu anh học bằng lái xe và làm nghề lái xe Taxi.
Trong quá trình làm việc, Cổ Thạch Xuyên quen biết nghệ sĩ Mai Phương Thảo. Nhận thấy cùng đam mê và lối diễn hợp nhau, anh và Mai Phương Thảo đã cùng kết hợp để đi vào con đường nghệ thuật.
Cổ Thạch Xuyên và Mai Phương Thảo kết hợp rất thành công để cho ra những sản phẩm được rất nhiều người quan tâm trên Youtube. Những trích đoạn, vọng cổ thu hút rất nhiều lượt xem như Tìm Em Nơi Đâu, Không Bao Giờ Quên Anh, ...
Thôi thôi Thy ơi đừng gọi tên anh nữa mà chi cho giây phút chia ly thêm nặng sầu đưa tiễn. Vì lát nữa đây giữa hai ta mỗi đứa một phương trời dịu viễn, thì em ơi lưu luyến mà chi yêu thương để làm gì rồi tình cũng chia ly, về đi em thôi về đi em hỡi, đừng gọi tên anh nữa mà chi cho mắt lệ... rưng... sầu
Bảo Xuyên ơi! Đêm nay giữa canh trường cô liêu. Ta gối đầu trên đá thèm giấc mơ yêu. Nếu biết ngày nay phải nát ruột chia xa thì xưa kia đừng bao giờ mình gặp gỡ. Chén rượu ngày xưa không ngọt ngào tình nghĩa thì chung rượu ngày nay đâu cay đắng nỗi thương sầu.
Nhà ở cùng thôn chỉ cách nhau một dòng kênh nhỏ, ngày hai bửa chung trên ruộng đồng cày cấy trước lạ sau quen rồi ngày lại ngày qua tình thắm thêm...
Con biết bây giờ Mẹ chờ tin con, khi thấy mai đào nở vàng trên nương. Chiều nay én liệng trời cao mai đào vàng trên rẫy, nẻo quê hương mù xa dịu viễn Mẹ ơi Xuân năm nay chắc con sẽ.. không... về.
Em ơi! nếu đã yêu nhau ai chẳng mong tròn câu duyên nợ. Dù xa nhau phương trời dịu dợi lòng anh vẫn nhớ vẫn thương vẫn chờ vẫn đợi, nhớ biết bao kỷ niệm tình ta bên vườn hoa ấy, có mây xám dần bay có gió chiều nhè nhẹ, có những cánh chim đơn đang bây về tổ ấm, thì em hỡi em ơi dù biết rằng yêu là đau khổ, nhưng không yêu lòng anh càng khổ lụy... thêm... nhiều.
Em ơi! nếu đã yêu nhau ai chẳng mong tròn câu duyên nợ. Dù xa nhau phương trời dịu dợi lòng anh vẫn nhớ vẫn thương vẫn chờ vẫn đợi, nhớ biết bao kỷ niệm tình ta bên vườn hoa ấy, có mây xám dần bay có gió chiều nhè nhẹ, có những cánh chim đơn đang bây về tổ ấm, thì em hỡi em ơi dù biết rằng yêu là đau khổ, nhưng không yêu lòng anh càng khổ lụy... thêm... nhiều.
Ôi đã bao năm rừng thương núi nhớ, tiếng nhạc đàn t-rưng dõi theo ta đó mà bóng người đi vời vợi mấy phương... trời.
Trời ơi đau đớn cho ta. Nàng đã xem ta như một kẻ ăn mày, cầm nén bạc trong tay mà giòng lệ tuôn rơi. Bà ơi tôi đứng đây để làm một kẻ bàng quan tiễn đưa cô dâu theo chồng về xứ lạ. Suốt đời tôi chưa có một lần hạnh phúc nên ao ước được nhìn xem một đám cưới qua đường.
Hồng ơi ! em mang theo chiếc lồng chim sơn xanh sơn đỏ. Đôi má em hây hây như ánh mặt trời lên sau mái nhà tranh nho nhỏ đọng... sương... mờ. Bổng nghe bước chân của ai đi nhẹ nhàng trên cỏ, khi quay lại nhìn sau lưng thì đó là em Hồng, mới sáng sớm em đi đâu?
A Khắc Thiên Kiều, A Khắc Thiên Kiều! Không! Yêu nhau không bao giờ có tội. Nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều mà bấy lâu ôm ấp mãi trong... tim. Phải... Anh đã điên vì mười mấy năm nay anh muốn nói yêu em mà chưa một lần dám nói. Để đến hôm nay thì không còn gì nữa cả khi em dẫm chân lên bôi xóa một... thiên... đường.